Từ lúc bệnh ho khan của Vân Tả Ý giảm hẳn, tuy rằng Phương Tuyết không có mỗi ngày đưa canh bổ đến văn phòng, nhưng mỗi khi Vân Tả Ý quay về Vân gia đều có một chén thuốc bổ cường thân kiện thể đưa đến trước mặt hắn.
” Tả Ý ca ca, đây là Ô Đàn tinh sản – Ô súp, hiệu quả rất thần kỳ, huynh tới nếm thử đi, có điều nghe nói đặc biệt khó uống. Ha ha, không cần lo lắng, muội đã muốn bỏ thêm thiệt nhiều đường, sẽ không khổ đâu.” Hôm nay thực xảo, mới vừa chưng tốt canh thì Tả Ý ca ca trở về, ha ha……
” Ừ, cám ơn.” Vân Tả Ý không cố giải thích chính mình không sợ khổ, tự tay đón chén canh.
” Tả Ý ca ca, huynh cẩn thận chút, canh còn nóng lắm. A !” Đang nói, một giọt canh nhiễu vào tay Phương Tuyết, Phương Tuyết sợ hãi kêu một tiếng, toàn bộ chén canh kia đổ xuống người Vân Tả Ý.
” Ý nhi cẩn thận.” Vân Hàm Phong gặp tình huống khẩn cấp, vội vàng tiến lên giữ chặt Vân Tả Ý
” Tả Ý ca ca, Tả Ý ca ca, huynh không sao chứ, đừng làm muội sợ.” Phương Tuyết lo lắng hỏi, thanh âm ẩn ẩn có giọng khóc.
” Không sao.” Bởi vì phụ thân kéo lại kịp cho nên hắn cũng không bị phỏng, chẳng qua có chút linh tinh nước canh dính vào quần áo mà thôi, nhìn rất bắt mắt. Bất quá nước canh đổ lên quần áo, hắn ngược lại cảm thấy so với bị phỏng còn muốn khó chịu hơn.
” Ô, đều do muội, nếu muội cẩn thận một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-phich-thieu-gia/1581540/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.