” Ai?”
Không nghe đến đáp lại, Vân Tả Ý nhíu mày, cẩn thận cảnh giới hướng phương hướng kia đi tới.
Đột nhiên, Vân Tả Ý kinh ngạc phát hiện hắn mất đi vị trí đối phương. Còn chưa theo kinh ngạc phục hồi tinh thần lại, chỉ thấy một bóng đen trước mắt chợt lóe, sau đó bị giam cầm trong ấm áp mà quen thuộc lòng ngực.
Đôi cánh tay quá nhanh xiết chặt Vân Tả Ý có chút đau, nhưng hiện tại không phải thời điểm chú ý chuyện này. Vân Tả Ý cố gắng từ trong cặp cánh tay kia ngẩng đầu lên, muốn thấy rõ người nọ có phải người hắn suy nghĩ trong lòng hay không, nhưng khi tầm mắt hắn mới chạm đến dưới cằm hoàn mỹ kia, đã bị một bàn tay ấn đi xuống.
Vân Tả Ý kề sát trong ngực nghe nhịp tim đập an tâm của người đó. Tuy rằng không có nhìn đến đầy đủ khuôn mặt, nhưng hắn đã xác định thân phận người này, khóe miệng bất giác nhoẻn cười thật rạng rỡ.
” Phụ thân” một tiếng kêu rõ ràng lại khẳng định, trong lòng tràn đầy tràn đầy vui sướng cùng cảm động. Phụ thân cư nhiên tự mình tìm đến hắn a……
Cảm thấy người đang ôm hắn hơi hơi run một chút, Vân Tả Ý lại càng khẳng định. Bất quá hắn hơi kỳ quái, phụ thân sao không nói lời nào a ?
Kiềm chế không được Vân Tả Ý lại muốn ngẩng đầu lên, nhưng lại một lần nữa bị bàn tay to kia nhấn đi xuống.
” Phụ thân?” Lần này trong giọng nói Vân Tả Ý đã có một chút nghi hoặc, vì sao không cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-phich-thieu-gia/1581515/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.