Thời điểm Đại Ngưu quải đòn gánh xuất môn, ngoài ý muốn thấy Vân Tả Ý đứng ở trong sân , lập tức tiến lên chào đón :” Công tử, ngươi ở nhà nhé, ta đi ra ngoài đánh củi.”
Vân Tả Ý gật gật đầu, trải qua khoảng thời gian học tập hắn đã có thể nghe hiểu Đại Ngưu, nhưng nói vẫn còn khó khăn, mấu chốt ở chỗ cấu trúc ngữ pháp không đúng, nói ra dễ dàng khiến người ta ôm bụng cười, cho nên hắn vẫn rất ít mở miệng.
Đại Ngưu đã quen vị công tử xinh đẹp cùng hắc y tiểu ca ít ngôn ít ngữ, gặp Vân Tả Ý gật đầu cũng không để ý, chỉ quay đầu nhìn một vòng không thấy hắc y tiểu ca, hắn nghi hoặc lẩm bẩm:” Tiểu ca kia sao không thấy……”
” Hái thuốc.”
Đột nhiên vang lên âm thanh dọa Đại Ngưu nhảy dựng, ngẩng đầu mới biết nguyên lai là vị tiểu công tử. Đại Ngưu xấu hổ đỏ mặt, biết mình nói nhỏ bị người nghe thấy, sờ sờ đầu:” Ha ha…… Nguyên lai là đi hái thuốc…… A, công tử, ta đi nhé, nếu trễ sẽ không kiếm được nhiều củi.”
Vân Tả Ý nhìn bộ dáng vội vàng của Đại Ngưu , không khỏi mỉm cười. Thật sự là người đơn thuần a.
……
Đại Ngưu đi rồi, Vân Tả Ý lại ở trong sân vòng vo một hồi mới quay về phòng. Kỳ thật sân cũng chỉ là một miếng đất dùng cọc gỗ cùng nhánh cây bao vây xung quanh, sân không lớn, chỉ rào quanh nhà ở của Vân Tả Ý và Đại Ngưu. Hàng rào này lúc trước vốn không có, do Ảnh Nhất tạo nên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-phich-thieu-gia/1581496/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.