” Tả Ý ca ca~~ huynh nói muốn dẫn người ta đi chơi, sao bây giờ còn chưa đi?” Ngọt ngào thanh âm làm nũng nói. Phương Tuyết chu cái miệng nhỏ nhắn. Thật là, Tả Ý ca ca rõ ràng nói xem xong Mạc Phi kia sẽ dẫn nàng đi chơi, nhưng khi thấy người nọ xong, Tả Ý như thất thần luôn, nãy giờ chỉ đi vòng vòng trong học việncũng không phát hiện. Có chuyện gì không đúng sao? Nàng không cảm thấy được a, tên kia vẫn rất thật sự nghe giảng bài mà.
A, bị Phương Tuyết bừng, Vân Tả Ý nhìn nhìn chung quanh, nhớ lại lời của Phương Tuyết, quả thật hắn lúc trước dường như có đáp ứng yêu cầu dẫn nàng đi du ngoạn.
Vân Tả Ý cúi đầu nhìn về Phương Tuyết, hỏi:” Ngươi muốn đi chơi chỗ nào?”
Phương Tuyết oai đầu đáng yêu tự hỏi một hồi, đột nhiên lộ ra hưng phấn tươi cười:” Tả Ý ca ca~~, huynh dẫn người ta đi dạo phố đi.”
Hai kiếp làm người đều không cùng sinh vật giống cái cuống quá phố xá, Vân Tả Ý không biết trong đó khủng bố ra sao, mặt không chút thay đổi rõ ràng đáp ứng rồi.
” Da, Tả Ý ca ca huynh thật tốt!” Phương Tuyết hoan hô cao hứng phấn chấn, cũng không biết là nàng cố ý hay do kìm lòng không được, ôm cánh tay Vân Tả Ý.
Lại lâm vào suy nghĩ về hành vi kỳ quái của Mạc Phi, Vân Tả Ý không đề phòng bị Phương Tuyết ôm tay chặt, Vân Tả Ý cau mày muốn rút tay ra vài lần nhưng không thành. Hắn phát hiện thân thể ốm yếu vừa không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-phich-thieu-gia/1581467/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.