Tuyết Dạ...
Từ sau khi kết hôn, ba mẹ Triết Lãng luôn luôn đi du lịch bên nhau, cho nên Tuyết Dạ chỉ có anh và đứa em trai ở. Thằng nhóc Tư Thâm mới sinh ra được mấy tháng đã bị bỏ qua một xó cho ông bà nó nuôi.
Lúc nhỏ đến bây giờ, có vẻ như anh không quá gần gũi với em trai mình. Tính cách của Tư Thâm có phần vô tư vui vẻ, không giống với bản mặt lạnh tanh của anh nó. Nói ra cũng đỡ phần nào cho Dương Lãnh gia!
Vừa vào tới nhà đã thấy đứa em trai 11 tuổi nằm đó coi điện thoại rồi. Hai anh em nhà này thừa hưởng gen di truyền mạnh từ bố mẹ của nó, cho nên đối với chuyện học lại vô cùng khinh xuất.
Thấy anh về, thằng bé cũng buông điện thoại xuống chạy ra chào hỏi.
– Anh hai, về rồi sao?
Triết Lãng chỉ gật đầu cho qua chuyện rồi đi thẳng về phòng. Tính ra Tư Thâm nó cũng mến anh lắm, tại vì lạnh nhạt với nó quá lâu nên sự cảm mến ấy cũng dần tiêu tan. Con nít mà, nó dễ bị đả kích lắm!
*
Triết Lãng trở về căn phòng lạnh lẽo của mình, quăng cặp sách sang một bên rồi nằm phịch xuống giường. Hai mắt anh nhắm tịt lại, tay lại bấu víu miếng ngọc bội không buông. Trong đầu chắc đang lên một kế hoạch hoàn hảo nào đó để trả thù cái cô gái vô tâm đó!
Khồn nhắc thì thôi, nhắc rồi càng thêm tức. Anh ngồi bật dậy chuẩn bị đồ đạc một xíu rồi tiến vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-khiet-de-toi-bat-duoc-roi-thi-em-dung-hong-chay/2777141/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.