Ban đầu là giật mình, nhưng ngay sau đó cô đã giữ lại được sự bình tĩnh, còn cười trước kẻ ngốc bị mình trêu tận 2 tuần như này. Lộ Khiết tựa luôn thân mình vào người anh, nhắm mắt lại, nhỏ giọng hỏi:
– Sao hả? Định ăn tươi nuốt sống tôi sao?
Triết Lãng không vội trả lời, anh muốn trân trọng cảm giác này. Cái ôm này anh đã chờ tới mười mấy năm, anh còn vinh dự được cô gái nhỏ này trêu chọc, đúng là vui không tả nổi!
Im lặng ôm cô một lúc lâu, Dương đại thiếu gia mới chịu lên tiếng:
– Ừm. Muốn nuốt em vào trong tim tôi, thậm chí còn muốn nhốt em vào một cái lồng sắt tránh cho em chạy lung tung nữa!
Cô chau mày mở mắt, định nói gì đó thì bên ngoài cửa có tiếng bước chân của rất nhiều người, còn có tiếng cười nói của bọn nam sinh. Khỏi nói cũng biết là bọn họ đang muốn đi thay đồ mà! Hôm sau mới hoàn thành buổi đá bóng này!
Vì bị làm phiền nên anh khá bực bội, cau có. Tuy nhiên, cô gái nhỏ ở trong lòng anh lại không chút hoảng loạn, chỉ bình thản xoay người úp mặt vào bờ ngực rắn chắc của anh, hai tay cô vòng qua thắt lưng, khuôn miệng xinh xắn nhẹ nhàng chuyển động:
– Đừng để họ thấy mặt tôi!
Triết Lãng bị hành động này của cô làm cho bủn rủn, trái tim đập loạn xạ hạnh phúc không tả xiếc. Anh cũng vươn tay dịu dàng xoa đầu cô, cười cười:
— Được!
Đúng lúc này, cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-khiet-de-toi-bat-duoc-roi-thi-em-dung-hong-chay/2777122/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.