Kể từ bữa đó, khoảng cách của hai người ngày càng bị kéo ra xa hơn. Lộ Khiết biết mình không thể đối mặt với anh như thế mãi nên đã xin thầy chuyển sang một chỗ khác ngồi rồi. Vừa hay trong lớp lại có một bạn nữ khá hợp với tính cô, bọn họ tìm hiểu rồi thân với nhau từ trước khi thi cuối kì nên chuyện chuyển chỗ không cần phải để tâm tới.
Mặc dù trong lòng không muốn nhưng Triết Lãng lại không thể nghĩ ra cách nào khác, huống chi lần này người sai là cô, anh không thể dung túng cho bản tánh vô tâm đó của cô được. Thẩm Quốc Thuấn từng nói với anh rằng: Không nên quá cưng chiều bọn con gái, họ sẽ hư mất!
Đối với lời dặn dò của thằng bạn thân, Triết Lãng lại không thèm đoái hoài tới, còn đáp trả một câu khiến cậu ta cứng họng.
– Tôi thậm chí có thể cố chấp cưng chiều cô ấy đến hư, đến khi cô ấy hoàn toàn dựa dẫm vào tôi!
Đấy! Trong khoảng thời gian cãi vả anh còn nói như thế, quay trở lại bình thường thì sẽ như thế nào đây?
Tuy nói là vậy, nhưng Triết Lãng vẫn muốn chuyện lần này cô phải xin lỗi. Chính cô là người sai trước mà còn giận ngược lại anh. Cái đồ vô tâm nhà em!
Cuộc chiến tranh này diễn ra tận 1 tháng vẫn chưa hòa được. Người một nơi, kẻ một hướng, cách nhau tận mấy dãy bàn. Chẳng biết cô có quan tâm đến anh không, nhưng tôi thấy lúc nào Triết Lãng cũng ở một khoảng cách xa mà để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-khiet-de-toi-bat-duoc-roi-thi-em-dung-hong-chay/2777115/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.