Tối hôm đó, Triết Lãng cũng không thèm về phòng mình mà sang phòng cô ngủ " ké ". Nhìn Lộ Khiết bị cuộn tròn trong chăn như con nhộng, anh thật sự không nỡ chút nào. Thế là người nào đó tháo chăn ra, lợi dụng con gái nhà người ta đang ngủ say mà sờ mó, ôm ấp rồi cười như một thằng khùng!
Haizz, yêu rồi nó vậy đó ạ!
Sáng hôm sau, ánh nắng xuyên nhẹ qua khe cửa nhỏ chiếu thẳng vào mặt cô khiến con mèo nào đó ưm a tỉnh giấc. Dụi dụi mắt, ưỡn ẹo mấy cái, cô còn muốn nằm ngủ thêm chút nữa!
Lộ Khiết lười biếng xoay qua bên kia, vừa hay lại đụng trúng cái bản mặt ngủ ngon lành của Triết Lãng. Cô hốt hoảng xem lại quần áo, may mà vẫn chưa xảy ra chuyện gì!
Đang thở phào mừng thầm thì bên tai truyền tới một giọng nói nửa mơ nửa tỉnh, còn mang ý cười:
– Sợ cái gì? Anh có làm gì em thì em đừng hòng động đậy được.
– Ý...ý gì hả?
Không động đậy được là sao? Người chưa từng trải qua sự đời như Lộ Khiết, mấy câu nói biến thái đó của anh làm sao cô biết được.
Triết Lãng cười cười, dang tay kéo cô vào lòng, bàn tay đặt ngay eo siết chặt, chân anh cũng gác qua người cô, tránh để con mèo này chạy. Bây giờ Lộ Khiết đã hoàn toàn bị anh giam giữ trong lòng rồi a!
Cô hoảng hốt trừng mắt nhìn anh, liên tục giãy giụa nhưng lại bị anh ngăn chặn. Lộ Khiết tức tối nói lớn:
– Buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-khiet-de-toi-bat-duoc-roi-thi-em-dung-hong-chay/2777101/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.