Súng đã lên nòng, chạy đằng trời cũng không tránh khỏi ăn đạn. Thế nhưng, họng súng lần này bị hỏng hay sao ấy? Đạn chưa kịp nhả thì tiếng ngăn cản của Lộ Khiết đã bay tới:
— Anh dám nổ súng, tôi sẽ khiến anh hối hận!
Tất nhiên câu nói bình thản của cô hoàn toàn đánh bại được sự tức giận của Triết Lãng. Anh ta từ từ hạ sung xuống, rồi vứt hẳn sang một bên, lạnh lùng đẩy đám người đó ra ngoài, khóa chốt cửa rồi tựa lưng vào tường.
Đúng rồi, người phụ nữ này lúc nào cũng có thể uy hiếp anh, lúc nào cũng có thể đem trái tim anh ra dằn xé. Hối hận? Ha, từ điển anh không bao giờ có hai chữ đó nếu như anh không yêu cô.
Lộ Khiết thật sự không muốn cãi nhau với Triết Lãng chút nào, cô chỉ muốn anh dừng lại việc chèn ép Lâm thị, hà cớ gì anh phải nổi nóng với cô. Hơn nữa, những lời nói chua chát lúc nãy cũng chỉ vì do cô quá tức giận, tức đến mức chỉ muốn dùng lời nói để trút giận.
Hai người ai ngồi chỗ nấy, không có động tĩnh đến từ hai phía. Nhìn bên ngoài là vậy, nhưng trong lòng ai cũng đang có một suy nghĩ khác nhau. Có lẽ là nghĩ đến việc thương lượng và giải hòa.
Không quá là bất ngờ khi Triết Lãng là người chủ động lên tiếng và thực hiện hành động. Anh bước từng bước nặng nề đến chỗ Lộ Khiết, dang tay ôm cô từ phía sau, mái tóc ngắn vương vài giọt mồ hôi cứ thế mà cọ xát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-khiet-de-toi-bat-duoc-roi-thi-em-dung-hong-chay/2777059/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.