Từ cửa lớn của tập đoàn L&Y có một cô bé sữa bột đang lon ton đi vào, trên tay còn có cục bông tròn trịa y hệt phiên bản mini của cô bé.
Nhân viên lễ tân ngoài sảnh thấy cô vào liền nghĩ là con nhà ai thấy ba mẹ đi chưa về nên đến tìm, hỏi.
- Cô bé này đi đây đấy! Em đến tìm ba mẹ sao?
Nhân viên cũ ở đây điều biết cô, nhưng chị gái này ắt hẳn là nhân viên mới, nên Hoạ Y cũng vui vẻ giải bài.
- Không ạ! Em đến đưa cơm tối cho....
Chưa kịp nói từ cuối, cô đã bị cắt ngang.
- A hoá ra là nhân viên giao đồ ăn sao! Vậy em mau gọi họ xuống lấy đi!
- Em không...mà hình như em quên mang điện thoại rồi ạ. Thôi để em mang lên cho anh ấy luôn nhé!
- Không được đâu bé ơi, không có thẻ ra vào thì không được vào đâu em.
Hoạ Y vuốt vuốt bánh gạo trong lòng, sau đó ngẩn lên hỏi.
- Vậy chị gọi anh ấy xuống được không ạ?
- Em muốn gọi ai?
Dạ Lý Khiêm.
Đùa sao? Giám đốc Lý? Cô bé à em đến đây phá chị phải không? Mau quay về đi!!
-
- Đùa gì chứ? Em là thật sự đến mang cơm cho anh ấy a!
- Được rồi, em ra ngoài kia chờ đi!
Hoạ Y thấy chị lễ tân đuổi khéo mình, cô đành phụng phịu ra một góc ngồi đợi thật, biết sao đây không có thẻ ra vào đúng là không vào được a,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-xin-anh-dung-tay/3735431/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.