Nữa đêm trăng sáng tựa rằm, mặt trăng tròn xoe như ánh mắt lấp lánh của nàng thiếu nữ, như có tầm nhìn mà rọi sáng hết mọi ngỏ ngách mà nó chạm tới được, bóng trăng còn rọi lên mặt hồ soi sáng cho dòng nước trong veo.
Người đàn ông tựa người vào lan can rít một hơi thuốc lá sau đó khói thuốc đi theo hơi thở của hắn ta mà bay vào không trung. Tóc người đàn ông vuốt cao một bên, trên người chỉ mặc độc nhất chiếc quần nỉ dày, lưng trần đã suất hiện thêm nhiều viết cào cấu rất mới.
Hắn như có sức hút vô hình, hút hết mọi ánh sáng của vần trăng tròn kia khiến cho mặt trăng như chỉ dõi theo mình hắn. Còn hắn, hắn ta chỉ chú tâm đến hộp nhung đỏ trong tay mình, ánh mắt từ đầu đến cuối đền tập trung vào đôi bông tai nhỏ.
Môi hắn nhếch lên một điệu cười, là điệu cười chua xót, bề ngoài hắn ta an yên như ánh trăng trên mặt nước nhưng tâm tư vốn tối đen như dáy hồ sâu tận.
Ngày 21/11 của hai năm trước, có một cậu thanh niên vui vẻ với món quà nhỏ trong tay, chưa bao giờ cậu hồi hộp đến vậy bởi đây lần đầu tiên cậu ta tự mình mua quà cho người khác, đặc biệt hơn cả đây là món quà cho người con gái trong lòng của cậu. Chờ cả ngày cả đêm, từ tháng này sang tháng nọ, chờ đến ngày tròn tuổi mới, cậu sẽ tự tay mình đeo cho cô gái nhỏ ấy món quà đầu tiên.
Rồi...cô gái kia dập tắt mọi mong chờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-xin-anh-dung-tay/3733691/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.