.....2 năm sau........
Tại một hòn đảo cách xa đất liền, một nơi riêng biệt không thuộc bất cứ địa phận của chính phủ hay quốc gia nào. Hoa cỏ nơi đây đặt biệt tốt tươi, cái đáng nói đến đó là số người sinh sống tại đây cực kì thấp, cả đảo lớn này chỉ vỏn vẹn bảy căn nhà và mười hai người đang sinh sống, đa phần đều là người lớn tuổi họ sống thưa thớt, không giao lưu bên ngoài theo chế độ tự cung tự cấp.
*Cốc Cốc Cốc
- Anh đào nhỏ! Đã dậy chưa? Ta mang đến ít táo cho cháu đây.
Cô gái xinh đẹp thanh thuần mở cửa bước ra, ánh bình minh ló dạng mang theo tia hồng nhạt vừa vặn phủ lên người nàng thơ váy trắng tựa như bạch nguyệt quang mà trong tiểu thuyết thường hay nhắc đến, nàng dụi dụi mắt ngạc nhiên hỏi.
- Dì Thẩm? Sớm như vậy dì đã đến rồi sao? Có việc gì sao ạ?
- Haha mấy ngày trước vợ chồng ta thu hoạch táo trên vườn, vừa kéo được mẻ táo ngon liền mang đến cho anh đào nhỏ của chúng ta nha.
Bách Lý Hoạ Y xúc động nhận lấy giỏ táo đỏ au. Dì Thẩm thực sự khiến cô nhớ đến bà ngoại Mộc, có đồ ngon, đồ tốt dì đều mang đến cho cô, nhưng nhà dì và nhà cô cách gần 2 tiếng đi bộ, nơi đây không có phương tiện đi lại cả điện và điện thoại đều không. Muốn liên lạc qua lại chỉ có thể đi mấy tiếng đồng hồ để gặp trực tiếp thế này đây. Cầm quả táo trên tay vui vẻ cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-xin-anh-dung-tay/3651075/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.