Hoạ Y nhanh tay cùng bạn mình hợp lực đẩy tảng đá nhích sang bên cạnh, đừng nói là lõm nhỏ giờ có bắt cô chui vào lỗ kiến cô cũng bằng lòng.
Hoạ Y nằm xuống cô hót bụng đẩy người qua lõm đất dưới vách gỗ kia, đầu vừa qua khỏi cô nhìn thấy phía bên kia là rừng cây hoang vắng um tùm, cố nhích người thêm xíu nữa phần bụng cũng vừa vặn qua khỏi chỉ khổ mông cô lại vướng ở đó nhích mãi chẳng qua, đang chật vật cô bỗng nghe có tiếng người đi vào.
- Nè là thật sa.....A! Chỉ Nhược cậu đến sớm thế!
Chỉ Nhược haha cười vội che người bạn mình lại, đánh lạc hướng hai cô bạn kia.
- Hai cậu lúc nãy nói chuyện gì thế?
- Chắc cậu không biết rồi, đàn anh Lý Khiêm của chúng ta hôm nay cũng có mặt ở đây nha.
- Anh ta đang ở đây??
- Phải! Mình cũng ngạc nhiên giống cậu a. Hôm nay vận may thật tốt, đi chơi cũng có thể gặp nam thần.
- Nhưng sắc mặt anh ấy hôm nay còn đáng sợ hơn thường ngày, làm mình sợ cũng không dám nhìn nhiều.
Bách Lý Hoạ Y nghe xong thần kinh căng thẳng, hắn vậy mà đến sớm hơn dự tính! Cô gấp rút bườn tới cơ thể ma sát với đất đá đã thấm đau, không mấy thuận lợi nhưng cuối cùng cũng qua khỏi.
Chỉ Nhược thở phào chưa kịp nhẹ nhõm đã nhận được tin dữ. Lý Việt Bân gọi điện đến.
- Không có trong phòng. Cậu trốn đi đâu?
- Liên quan đến cậu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-xin-anh-dung-tay/3649293/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.