Hắn sớm đã chuẩn bị cho cô một nơi nuôi rất nhiều thỏ có 3-4 người chăm sóc chúng, cô bé mặc một chiếc vái công chúa đáng yêu ngồi trên xe háo hức chờ chú tài xế đưa cả ba đi.
Đến nơi cô kinh ngạc, phấn khích chạy đến chỗ 4-5 con thỏ con đang tụm lại, tay nhỏ duỗi ra sờ sờ đầu chúng, cười híp mắt gọi lớn.
- Khiêm! Anh nhỏ! Hai người mau qua xem.
Lý Việt Bân không còn xa lạ bởi cách gọi này của cô, anh là đứa nhỏ hơi kiêu căng nhưng tâm anh tối dễ mềm lòng, nhóc con dễ thương ngoan ngoãn như vậy, lại còn làm anh lớn của anh vui hơn trước rất nhiều, anh cũng dần có thiện cảm, cứ coi như em gái nhỏ đi. Anh tiến lại cũng sờ sờ mấy bé thỏ đáng yêu cầm lấy cọng rau cho chúng ăn.
Lý Khiêm đứng cạnh, không nựng thỏ mà nựng cục cưng nhỏ của hắn.
- Thật muốn mang hết về nhà a.
Cô bây giờ chỉ ước được ăn chung ngủ chung với đàn thỏ này luôn thì hay rồi.
Lý Khiêm không thích nuôi thú cưng trong nhà nhưng thấy cô nhóc thật sự rất thích, đành nghĩ phá lệ cho cô mang một con về tiện thể giữ chặt cô cạnh mình hơn.
- Cho em chọn một con mang về.
Lý Việt Bân như được mở cờ trong bụng cũng lên tiếng.
- Anh lớn em cũng muốn…muốn nuôi rùa ạ.
Rùa với thỏ? Bộ đôi tốc độ nha, Bách Lý Hoạ Y sau khi nghe hắn nói, vui vẻ nhảy cẩn lên chỉ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-xin-anh-dung-tay/3648256/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.