Địa ngục khôn cùng, âm trầm u lãnh, nơi nơi toàn những tiếng kêu rên thê lương, nơi này không có một hơi thở của sinh mệnh, có chính là quỷ hồn băng lãnh du dãng khắp nơi.
Không có một sinh vật nguyện ý sống tại đây cái địa phương âm trầm khủng bố này. Nhất là người, bọn họ không hề nguyện ý chịu khổ, có người luyến tiếc thân nhân, bằng hữu, cũng có người khi còn sống rất thống khổ nên sau khi chết lập tức quên hết chuyện cũ khi còn sống. Ách, Quỷ khi còn sống làm nhiều chuyện xấu nên ở trong này bị phán cho hình phạt bất đồng. Đặc biệt là bị phán dưới mười tám tầng địa ngục, nơi đó một tầng so với một tầng càng thống khổ. Cho dù là bọn họ đã chết, nhưng bọn họ vẫn có tư tưởng, sẽ sợ hãi, sẽ khiếp đảm, sẽ kinh sợ, các loại cảm xúc này cũng sẽ thúc đẩy bọn họ nóng lòng thoát khỏi địa ngục khủng bố này.
Bất quá, luôn sẽ có ngoại lệ tồn tại. Ở một địa phương xa xôi yên lặng, vài bóng dáng lén lút ở cửa nói nhỏ giống như đang thương lượng chuyện gì đó.
"Đại nhân, ngài thật xác định muốn làm như vậy?" Bạch Vô Thường toàn thân trắng bạch cẩn thận hỏi trung niên nam tử mặc huyết sắc hắc bào.
"Vô nghĩa, Diêm Vương đã lên tiếng có thể không làm sao? Đều là các ngươi làm chuyện tốt, được việc thì ít bại sự có thừa, thế nhưng lại câu sai hồn. Câu sai còn chưa tính, trở về lại cho ta một việc khó như vậy, các ngươi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008979/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.