Nhìn Phong Nhiễm Tuyệt trầm tĩnh ở mình suy nghĩ của mình, Cung Mạch Khiêm ánh mắt thâm u lóe lóe, sau đó dường như không có việc gì đứng dậy, vỗ vỗ vạt áo tro bụi bộ dáng chuẩn bị bước rời đi.
“Ngươi muốn đi đâu?” Bị Cung Mạch Khiêm kinh động phục hồi tinh thần lại Phong Nhiễm Tuyệt một lần nữa đem tầm mắt chuyển dời đến trên người bạn tốt, đối hắn hỏi.
“Không còn sớm, nên nghỉ ngơi.” Thanh âm ôn hòa từ tính mà dễ nghe.
“Ách...” Phong Nhiễm Tuyệt kinh lời nói hắn, vừa nói mới phản ứng lại đây hiện tại canh giờ đã muốn khuya, nhìn trăng tháng giêng nhô lên cao tinh không, đêm yên tĩnh, Minh viện đèn đuốc sáng trưng... Nhất thời hết chỗ nói rồi! Như thế nào giống như không bao lâu công phu liền đã trễ thế này? Phong Nhiễm Tuyệt buồn bực nhìn Cung Mạch Khiêm sâu kín nói: “Ngươi không có thể theo giúp ta tâm tình đến hừng đông a!” Dù sao trước kia cũng không phải chưa làm qua...
Cung Mạch Khiêm nhìn bạn tốt, trên mặt tao nhã lộ ý cười ôn hòa, thanh âm ôn nhuận theo trong miệng tràn ra: “Thật có lỗi, Khinh nhi của ta không có ta ở đây buổi tối sẽ ngủ không được, cho nên đành phải ủy khuất một chút ‘hy sinh’ ngươi.” Nói xong liền xoay người rời đi, hướng Tĩnh U viện đi đến...
“Dựa vào! Tên trọng sắc khinh hữu! Tính tình khác thường không có người tính tử hồ ly!” Nhìn bóng dáng Cung Mạch Khiêm rời đi, Phong Nhiễm Tuyệt buồn bực chửi nhỏ. Hừ hừ! Tử hồ ly có nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008930/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.