“Chủ tử…khụ khụ…Ngũ hoàng tử đến.” Mạc Ngôn đứng ngoài có chút chần chờ nhìn chằm chằm cửa, giống như muốn nhìn xuyên qua cửa thấy rõ ràng động tĩnh bên trong, do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn quyết định mở miệng. Chỉ thấy hắn ho khan hai tiếng rồi nói với người bên trong, trong lòng không ngừng cầu nguyện, trăm ngàn lần đừng quấy rầy Vương gia nhà họ. Nam nhân không được thoả mãn, rất đáng sợ. Nhất là khi ‘chuyện tốt’ đang đến giữa chừng lại bị quấy rầy, lại càng đáng sợ hơn.
Vương gia nhà họ sẽ không mắng người, chỉ cười tủm tỉm, cực kì hiền lành đẩy người vào hố lửa, xong việc ngươi lại còn không tìm được lý do để trách mắng hắn. Có đôi khi ngươi là người chịu thiệt nhưng hắn lại thành kẻ bị hại, ngươi còn phải nhận lỗi với hắn. Phúc hắc a, giả dối a, nói tóm lại, trăm ngàn lần đừng đắc tội chủ tử, nếu không chịu thiệt cũng chỉ có mình.
Chi nha—cửa mở ra, Cung Mạch Khiêm đã mặc quần áo cùng Vân Khinh đi ra ngoài, nhìn thấy Mạc Ngôn ngoài cửa, giọng điệu hiền lành, “Diễm đến đây? Ở trong phòng sao?”
“Đúng vậy, Ngũ hoàng tử đang nói chuyện với sư tôn và Phong thiếu ở Khiêm viện.” Mạc Ngôn cúi đầu, khoé mắt vụng trộm liếc nhìn sắc mặt Cung Mạch Khiêm, thấy mặt hắn không có vẻ gì khác biệt mới âm thầm thở ra.
“Ừm, chuẩn bị điểm tâm mang tới Khiêm viện đi, đi thôi.” Cung Mạch Khiêm phân phó Mạc Ngôn xong liền ôm Vân Khinh đi tới Khiêm viện, lúc nãy hắn để ý khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008875/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.