Sắc mặt Cung Mạch Khiêm vẫn duy trì ôn hòa như trước, chỉ là con ngươi đen thâm u đã sớm mất đi độ ấm vốn có, Ngôn Thiên Nhu sao… Đôi mắt thâm sắc nhìn thấy Vân Y Tử lơ đãng làm động tác rất nhỏ thì hiện lên một tia ánh sáng, khóe môi lập tức nhếch lên, hiện lên ý cười tà mị.
Còn Cung Thần Diễm đối với việc Vân Y Tử trợn tròn mắt nói dối thì bội phục đến cực điểm, lời ca ngợi này quả thực là hi vọng lớn nhất!
Phong Nhiễm Tuyệt yên lặng ngồi ở chỗ kia âm thầm cảm thán nói thầm, may quá y không uống trà, bằng không đã phun hết! Vân Khinh định lực cũng thật tốt, nghe được lời nói kinh người vẫn có thể bình tĩnh uống trà như vậy? Định lực này cũng không phải lớn bình thường đâu! Người cường hãn tìm một nửa quả nhiên cũng cường hãn như vậy!
“A… Có thể đem đồ ăn lên chưa ạ?” Một tiểu nhị trên tay bưng một mâm đồ ăn hương thơm tỏa ra bốn phía đứng ở cửa hỏi. Hắn đã ỏ bên ngoài một lúc, nhưng không khí bên trong thật sự là… Rất quỷ dị.
“A! Rốt cục có thể ăn rồi! Nhanh chút đem lại đây đi! Mau bưng lên!” Vân Y Tử đang đánh giá Ngôn Thiên Nhu nghe được có thể ăn lập tức hai mắt tỏa sáng, hưng phấn ồn ào lên.
Tiểu nhị kia nghe được tiếng nói bên trong, biết người bên trong cho phép bưng đồ ăn vào, chỉ chốc lát trên bàn đã bày tất cả đồ ăn đầy màu sắc và hương vị, tiểu nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008869/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.