Vy Vy: đợi chờ bao nhiêu ngày tháng, qua bao nhiêu lần suýt có thịt thì chương này chính thức có thịt nhé! Mời các vị thưởng thức mĩ vị ^^~
Trở về Vương phủ, đợi cho Vân Khinh dùng bữa xong, Cung Mạch Khiêm liền ôm Vân Khinh vào lòng, hưởng thụ tư vị nhuyễn ngọc ôn hương, âm thanh ôn hòa từ bờ môi mỏng hơi nhếch của hắn phát ra: “Mèo con, nàng không có chuyện gì muốn nói với vi phu không?”
“Nói cái gì?” Vân Khinh thoải mái nằm trong vòng tay ấm áp của Cung Mạch Khiêm thản nhiên hỏi lại.
“Nói về vị quý nhân của nàng, thế nào?” Cung Mạch Khiêm nhìn về một chỗ trong phòng thâm ý nói.
Vân Khinh giương mắt nhìn Cung Mạch Khiêm chợt nhìn thấy ánh mắt của hắn dừng tại một chỗ mà lúc này chỗ đó đang có một con quỷ, trong hai tròng mắt đen như hai viên trân châu xuất hiện dị sắc: “ Chàng nhìn thấy hắn sao?”
Con quỷ trốn ở đó đối với chuyện này cũng cực kì hứng thú liền bay tới trước mặt hai người,vừa gật đầu vừa nghi hoặc. Đúng thế, đúng thế, nam nhân của ngươi có thể thấy ta?
“Thật sự có cái gì ở đó sao? Vi phu tuy là không thấy được nhưng có thể cảm giác được sự tồn tại của nó.” Cung Mạch Khiêm ôm nhẹ lấy nàng cười khẽ nói. Đối với chuyện xác thực được sự tồn tại của thứ đó hắn cũng không có cái gì gọi là sợ hãi hay khủng hoảng.
Hắn biết cái thứ mà người ta vẫn gọi là quỷ đó nếu như giúp Vân Khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008859/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.