Xuân Đào nhìn Uyển Tư Tư bước đi cũng không lập tức đi theo mà đứng im tại chỗ nhìn theo bóng dáng Phong Nhiễm Tuyệt đã khuất dần. Nắm tay siết chặt cho thấy giờ phút này nàng đang vô cùng phẫn nộ. Tuy rằng vẫn cực lực áp chế cảm xúc, nhưng trên khuôn mặt thanh tú đã vì tức giận mà đỏ bừng, trong đôi mắt hiện lên tia sáng tàn độc.
Công tử sao có thể đối xử với tiểu thư như vậy? Chẳng lẽ hắn không nhìn thấy tiểu thư vì đoạn tình cảm này mà phải trả giá rất nhiều sao? Tiểu thư cứ không oán, không trách, chẳng hối hận đã yêu hắn; chẳng lẽ một chút cảm động hắn cũng không có ư? Nữ nhân kia rốt cuộc có cái gì tốt? Cái gì cũng không nói, còn cả ngày chỉ có biết ăn với ngủ nhưng lại được hắn hết mực yêu thương.
Nữ nhân đó dựa vào cái gì mà cướp đi người tiểu thư yêu? Dựa vào cái gì mà khiến cho công tử che chở nàng như vậy, chẳng hề để ý đến tiểu thư? Đều là tại ả! Nếu không có ả, công tử sẽ yêu thương tiểu thư, nếu ả không xuất hiện, tiểu thư và công tử nhất định trở thành một đôi thần tiên quyến lữ, người người hâm mộ.
Đều là lỗi của ả! Tiểu thư bình thường đối xử với nàng như tỷ muội tốt, nàng nhất định phải giúp tiểu thư đoạt lại công tử! Nàng không thể để nữ nhân này phá tan hạnh phúc của tiểu thư!
Sau một hồi trầm tư suy nghĩ, Xuân Đào kết luận Cung Mạch Khiêm không tiếp nhận tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008830/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.