Ngày hôm sau, bọn họ được ba vị trưởng lão đưa tới chỗ một lầu các rất đơn giản u tĩnh, đi đến trước một cánh cửa, Đại trưởng lão đẩy cửa rồi dẫn đầu đi vào, những người khác theo sát phía sau. 
Vừa vào cửa, bên trong được bố trí rất sạch sẽ, lịch sự tao nhã, Đại trưởng lão bước đến tiền sảnh, vươn tay ra mặt sau một bức họa trên vách tường, giật nhẹ, làm động tác gì đó, trong phút chốc, âm thanh cơ quan khởi động phát ra,vang lên trong phòng, nhìn về hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy từ dưới mặt đất trồi lên một cái bệ, dâng lên từ từ cho đến khi ngang bằng ngực người mới ngừng lại, tiếng “xoành xoạch” phát ra cũng đã biến mất. 
Mấy người nhìn cái bệ kia, trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc, không nghĩ tới còn có kiểu cơ quan như thế, không giống cơ quan dùng để cất giấu bảo vật, bình thường chúng đều là kiểu trũng sâu xuống, còn thứ này lại là kiểu bày hết lên một cái bàn dài? Bọn họ không sợ đặt những vật kia ở trên đó sẽ bị người ta đánh cắp mất sao? Dù sao chỗ để mở cái cơ quan cũng không khó tìm. 
Giống như nhìn thấu nghi vấn trong lòng mọi người, Nhị trưởng lão Di Nhạc cười híp mắt nói: “Ai nha, kỳ thật thứ này để chỗ nào cũng thế, chỉ cần nó còn ở Ẩn môn thì sẽ không có khả năng bị trộm mất, chỉ có điều khối huyết ngọc này có vẻ đặc thù cho nên chúng ta mới đặt nó trên cửa lớn của Chưởng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008780/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.