Trước mắt tôi, mọi thứ đều là một màu đen không ánh sáng. Tôi cố mở mắt nhìn để xem ai đang ở trước mắt tôi nhưng đầu óc nặng trịch, chỉ nhìn thấy gương mặt lúc rõ lúc mờ của một chàng trai nào đó. Hai bàn tay lạnh lẽo của ai đó nắm chặt lấy tay tôi. Nhưng chàng trai đó chỉ lặng im nhìn tôi như thế, không nói một lời nào cả. Tôi cố mở mắt nhìn, ý thức còn lại cho tôi biết đó là Richard. Tôi mấp máy môi định nói gì đó nhưng Richard chỉ hơi cựa mình, cuối cùng bàn tay lạnh lẽo của Richard đưa lên che đi tầm mắt của tôi. Rồi cậu cúi xuống, nói nhỏ vào tai tôi.
-Emma, ngủ đi.
Và rồi tôi không còn nhớ điều gì nữa.
***
“Tóc…”
Một giọt nước bám vào thành cửa sổ, rơi xuống đánh tách xuống vũng nước đọng trên mặt đất. Mưa đã tạnh hẳn, ngoài kia, những sợi nắng nhạt bắt đầu trải dài. Cái cảm giác ấm áp bất chợt ùa vào trong căn phòng nhỏ khiến cô gái đang nằm ngủ bỗng nhíu mày mà thức giấc.
-Ư…
Emma hơi cựa mình, đôi mắt lờ đờ mở ra. Có những sợi tóc mềm màu đen huyền chạm vào mắt cô khiến cô tỉnh khỏi cơn mơ màng mà mở mắt nhìn lại. Nhưng lại không thấy ai cả. Trong căn phòng, ở mép tường, bên dưới khung cửa sổ vẫn còn ẩm ướt, dấu vết của trận mưa bên qua. Cánh cửa sổ mở toang và tấm rèm cũ phất nhẹ, để những sợi nắng nhạt trải vào phòng. Emma vẫn còn đờ người một hồi lâu. Đêm qua, rõ ràng là có ai đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-yeu-mot-than-chet/52489/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.