Emma chìm trong giấc ngủ sâu, chập chờn. Trong giấc mơ chỉ thấy lửa cháy bùng lên dữ dội như muốn thiêu đốt cô. Rồi trong khoảnh khắc cô khuỵu xuống, có một chàng trai bước đến, mỉm cười tà mị rồi cúi người bế xốc cô lên. Cô nằm gọn trong vòng tay chàng trai đó. Môi chàng trai mấp máy, lẩm nhẩm hai tiếng:
“Daisy…”
***
Michael bẻ lại cổ áo của mình, khoác vào người chiếc áo dạ trắng như thường lệ. Cậu bước ra khỏi phòng mình, bước nhẹ trên hành lang dài, cậu dừng lại trước cửa một căn phòng khác.
-Các cô không cần đến căn phòng này.
Cậu lên tiếng khi nhìn thấy những cô hầu gái dường như có ý muốn vào phòng dọn dẹp.
-Vâng, thưa chủ nhân. -Các cô hầu cúi thấp đầu rồi lùi đi.
Cậu mở nhẹ cửa bước vào. Tiến thẳng vào khung cửa sổ lớn trước mắt, kéo nhẹ tấm rèm cửa nặng trịch sang một bên rồi liếc mắt nhìn về phía cô gái đang nằm ngủ yên trên giường gần đó.
Môi Michael giường như hơi cong lên. Cậu bước lại gần, quỳ một gối xuống tấm nệm, cả người cậu nghiêng lại, gần như nằm xuống cạnh cô. Những ngón tay thon dài của Michael đưa lên vén nhẹ tóc trên gương mặt Emma sang một bên, dịu dàng lên tiếng.
-Cô gái bé nhỏ của tôi, em thức giấc được rồi đấy.
Nhưng Emma vẫn không có động tĩnh gì. Cậu hơi mỉm cười, có vẻ như cậu đã khiến cô ngủ hơi quá đà, chỉ vì cậu sợ đường đến Paris sẽ khiến cô khó chịu. Nhưng không ngờ, đến tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-yeu-mot-than-chet/3020766/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.