Nhìn dáng vẻ của Sở Lưu Hương, hai hán tử đơn thân chán ghét vô cùng, lật mắt xem thường.
Sở Lưu Hương cười nói:
- Ta biết các ngươi vô cùng hâm mộ, nhưng cũng không cần lộ ra dáng vẻ như vậy, thế nào cũng phải làm cho ta biết.
Hồ Thiết Hoa:
- Trương Tam, ngươi hâm mộ hắn sao?
Trương Tam:
- Ta có thuyền, lại tìm được tri kỷ, hắn có gì để cho ta hâm mộ.
Hồ Thiết Hoa vỗ tay cười nói:
- Ta có rượu, lại có mỹ nữ yêu thích, vì sao cần hâm mộ một thê nô.
Sở thê nô Lưu Hương:
- !
Đôi mắt mèo của Y Lộ Thước nhìn chằm chằm hắn.
Sở Lưu Hương chậm rãi nhìn hắn, chợt hiểu ra, nắm tay lão bà biểu trung tâm:
- Đệ mới là trượng phu.
Quay đầu trừng mắt liếc Hồ Thiết Hoa, nói:
- Tiểu Hồ, sao ngươi có thể nói lung tung.
Hồ Thiết Hoa:
- !
Trương Tam:
- !
Sở Lưu Hương, ngươi hoàn toàn hết cứu.
Đi lên bờ, Trương Tam chết sống không chịu lên bờ, lăn lộn cầu lưu lại trên boong.
Y Lộ Thước:
- Vậy ngươi cùng Bạch Sương lưu lại đi.
- Bạch Sương?
Trương Tam quay đầu nhìn, nhảy dựng lên:
- Ôi chao, sao ngươi lại ở trong này?
Bạch Sương lạnh lùng:
- Lái thuyền.
Trương Tam hối hận.
Hắn chỉ nhớ kỹ sờ thuyền, lại quên lái thuyền.
Bạch Sương lôi Trương Tam rời đi, dùng hành động cho hắn biết chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3400033/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.