Không riêng Phi Thản, những thành viên khác của lữ đoàn cũng thật cảm thấy hứng thú đối với bát quái của đoàn trưởng.
Phi Thản đem tin nhắn sửa chữa, sau đó phát cho toàn bộ đồng bạn.
Đương nhiên Khố Lạc Lạc bị bài trừ bên ngoài.
Gần đây lữ đoàn không có đại sự xảy ra, một đám đạo tặc vô sự để làm, nhàn tới mức nhàm chán.
Điểm mở tin nhắn, lập tức giữ vững tinh thần, vây quanh một chỗ bát quái chuyện giữa đoàn trưởng cùng sát thủ hai ba sự.
Ở một nơi khác, Mã Kỳ nhìn thấy tin nhắn, có chút ngạc nhiên, giương mắt nhìn đoàn trưởng đại nhân còn đang ôm cằm xem sách.
Khố Lạc Lạc nhu nhu ấn đường, tươi cười ưu nhã nói:
- Mã Kỳ, có phải anh lại có lời muốn nói với tôi không?
Mã Kỳ nói:
- Y Lộ Thước chưa chết.
Khố Lạc Lạc ngẩn ra, cười nói:
- Từ trong địa ngục đi ra sao?
Mã Kỳ nói:
- Còn cưới lão bà.
Môi mỏng khẽ mở, sau một lúc lâu Khố Lạc Lạc mới nói:
- Vậy sao?
Mã Kỳ trầm ngâm:
- Đoàn trưởng, anh lỗ vốn.
Khố Lạc Lạc:
- !
Nụ cười của hắn không thay đổi, nói:
- Tôi có chút nghi hoặc, vì sao các anh đều cho rằng tôi cùng hắn có cái gì.
Mã Kỳ nói:
- Lần đó hai người uống rượu không phải ngủ cùng nhau sao?
Khóe mắt Khố Lạc Lạc vừa kéo, vỗ trán vô lực nói:
- Không có chuyện đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3400016/chuong-51-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.