Y Lộ Thước trợn mắt nhìn diễn viên:
- Ngươi đang chê cười ta sao?
Sở Lưu Hương ho khan một tiếng, lắc đầu nói:
- Đương nhiên không phải.
Chỉ rất là đắc ý mà thôi.
Nghĩ tới hai người đã bái đường, Y Lộ Thước đã thành vương phi của hắn, vẻ tươi cười như thế nào cũng không ngăn được.
Không biết vì sao chứng kiến vẻ tươi cười của diễn viên, Y Lộ Thước luôn cảm thấy mình giống như bị người chiếm tiện nghi.
Nhưng suy nghĩ một lần, cũng không biết mình bị chiếm tiện nghi ở đâu, đành phải bỏ qua.
- Tiểu Y.
Sở Lưu Hương ôn nhu nói:
- Vì sao chúng ta lại đi tới trong này?
Y Lộ Thước trầm mặt một lúc, nói:
- Không biết.
Đối phương rõ ràng có điều giấu diếm, Sở Lưu Hương chỉ mỉm cười nói:
- Vậy chúng ta phải làm sao mới có thể trở về?
- Hoàn thành nhiệm vụ.
Gặp hắn nghi hoặc, Y Lộ Thước giải thích:
- Đầu tiên, ngươi đừng tạo phản.
Sở Lưu Hương:
- !
Y Lộ Thước:
- Làm cho hoàng thượng tìm được chân ái.
Sở Lưu Hương:
- Việc này có chút khó khăn.
Làm cho vị hoàng thượng đa nghi, thô bạo, máu lạnh cùng âm tàn tìm được chân ái, rất làm người khó khăn.
Y Lộ Thước lạnh lùng nói:
- Ta có vài bình ái tình ma dược, nếu thật sự không được thì chuốc cho hắn uống.
Sở Lưu Hương:
- !
Ý kiến hay!
Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3400004/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.