Hồ nước trong xanh, hai bên ven bờ hoa đào ảnh ngược, sương mù quanh quẩn, phảng phất tiên cảnh.
Một chiếc thuyền nhỏ từ xa chạy đên, mặt nước nổi lên từng đạo vằn sóng.
Chỉ thấy một lam y nam tử đứng ở đầu thuyền, mặt mang ý cười, đang thưởng thức cảnh đẹp ven đường.
Một bạch y thanh niên đang nằm ngang trên thuyền thở to ngủ.
Lam y nam tử nhìn thấy, trong mắt cũng không nhịn được hiện lên ý cười ôn nhu.
Lúc này một trận gió nhẹ thổi qua, hoa đào rơi xuống mặt hồ, mê hai mắt người, làm người nhìn thấy quên hết ưu phiền.
Sau khi cập bờ, lam y nam tử đi tới bên người bạch y thanh niên, ngồi xổm xuống thanh âm trầm thấp ôn nhu:
- Tiểu Y.
Lông mi run nhẹ, Y Lộ Thước hừ một tiếng, quay người không thèm nhìn.
Sở Lưu Hương sờ sờ mũi, hạ giọng cười lại khẽ kêu:
- Tiểu Y, nhanh tỉnh lại, chúng ta tới bờ.
Y Lộ Thước vươn vai, dụi mắt, từ từ tỉnh lại.
Sở Lưu Hương dùng khăn tay nhúng vào trong hồ nước, vắt khô đưa cho đối phương.
- Cảm ơn.
Y Lộ Thước lặng đi một chút, tiếp lấy khăn tay chậm rãi lau mặt, thần sắc có chút kỳ quái.
Vẻ tươi cười của Sở Lưu Hương càng thêm dịu dàng.
Chờ ánh mắt dừng trên bả vai của đối phương, hắn hơi khựng lại, rồi sau đó đưa tay phủi đi đóa hoa dính trên vai hắn.
- Sở Lưu Hương.
Đem khăn trả lại cho diễn viên, Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3399995/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.