Hồ Thiết Hoa càng nghĩ càng tức giận, sắc mặt khó xem, đen thui như mực.
Hình dạng hung thần ác sát của hắn làm cho nữ tử luôn nhìn chăm chú.
Người này sao còn có vẻ tức giận hơn cả nàng?
Thế là Hồ đại hiệp cùng nữ tử đồng thời trừng mắt nhìn Sở Lưu Hương.
Vô tội Sở Lưu Hương:
* * *!
Sở Lưu Hương sờ mũi, than thở nói:
- Cô nương, xin hỏi phương danh tỷ tỷ của ngươi.
Nữ tử hừ lạnh một tiếng:
- Hoàng Thường.
* * *!
Sở Lưu Hương.
* * *!
Hồ Thiết Hoa.
Lão thối trùng, lão Hồ ta xin lỗi ngươi, không nên nghĩ ngươi không chịu nổi như thế.
Sở Lưu Hương thở dài một tiếng, nói:
- Cô nương, ngươi nói Phú.. Hoàng Thường cô nương đã chết?
- Đúng vậy.
Sở Lưu Hương nhíu mày:
- Xin hỏi ngươi làm sao biết được tin tức này.
Thoáng do dự, nàng nói:
- Trang chủ..
Chỉ thấy nàng đột nhiên câm mồm không nói tiếp, kinh hãi nhìn phía trước, sau đó thần sắc thập phần kích động.
- Trang chủ!
Sở Lưu Hương nhìn theo tầm mắt của nàng, một thân ảnh quen thuộc hiện ra trong mắt, người kia chính là Y Lộ Thước.
Y Lộ Thước đi vào khách sạn, nhìn thấy diễn viên liền trực tiếp đi qua, trong lòng còn cảm thán quả nhiên người này luôn hoa đào thịnh, mới nửa ngày thời gian liền cấu kết được một tiểu muội giấy yêu kiều khả ái.
Hắn nhìn chằm chằm muội giấy một lúc lâu cũng không nhận ra là ai.
Nữ tử cười nói:
- Trang chủ, ta là Liên Kiều, tiểu sư muội của Hoàng Thường tỷ.
Trên mặt nàng còn lộ nụ cười ngọt ngào.
Y Lộ Thước nghĩ nửa ngày cũng không nhớ được Hoàng Thường là ai, nghe hệ thống cười nhạo cuối cùng mới nhớ lại, gật đầu nói:
- Khách sạn này là do ngươi quản lý?
- Một mình ta cũng không quản lý hết.
Liên Kiều vươn đầu lưỡi, cười ngọt ngào nói:
- Thanh Đại tỷ tỷ cùng ta quản lý.
Lúc này Thanh Đại cũng đi nhanh tới, khom người nói:
- Gặp qua trang chủ.
- Đinh! Các hạng sản nghiệp của Tấu Địch Khách sơn trang chính thức đi vào quỹ đạo, mời ký chủ đưa những quyển sách "Chiến lược cạnh tranh" "Quản lý doanh tiêu" cùng "Từ ưu tú đến trác tuyệt" cấp cho nhân viên ưu tú xem qua.
Y Lộ Thước lấy ra mấy quyển sách đưa cho Thanh Đại.
Liên Kiều cười nói:
- Trang chủ, ngài cấp lễ gặp mặt cho Thanh Đại tỷ tỷ, còn ta đây?
Thanh Đại nhẹ giọng trách mắng:
- Nha đầu, trước mặt trang chủ cũng dám không nghiêm túc.
Liên Kiều lập tức đoan chính thái độ nói:
- Thanh Đại tỷ, muội biết nhầm, hiện tại muội đi xem thức ăn cho trang chủ làm xong chưa.
Vừa dứt lời nàng liền bỏ chạy.
Sở Lưu Hương ho khan một tiếng nói:
- Phú huynh.
- Có chuyện gì sao?
Sở Lưu Hương hỏi:
- Các nàng là đệ tử của Thạch Quan Âm sao?
Y Lộ Thước nói:
- Hiện tại đã không phải.
Đây là vì thủ đoạn của ngươi thật lợi hại, Sở Lưu Hương thật lý giải, lại nói:
- Về Hoàng Thường, ngươi nói thế nào với các nàng.
Y Lộ Thước nghĩ nghĩ nói:
- Ta nói nàng đã chết.
Sở Lưu Hương hồ nghi nói:
- Chỉ như vậy?
Y Lộ Thước lại nghĩ nghĩ nói:
- Còn nói uy lực một chưởng của Thạch Quan Âm rất mạnh, ta không tới kịp cứu nàng, nàng đã chết.
Sở Lưu Hương nói:
- Chỉ như thế?
- A.
Diễn viên truy hỏi làm Y Lộ Thước khó hiểu.
Hồ Thiết Hoa vừa uống rượu vừa cười nói:
- Y huynh đệ, không nghĩ tới ngươi là một vị trang chủ.
Y Lộ Thước buông đũa lấy ra hai khối ngọc bội đưa cho hai người.
- Sau này cầm hai khối ngọc bội này, đến sản nghiệp dưới tay Tấu Địch Khách sơn trang, đều được giảm giá.
Sở Lưu Hương nhìn ngọc bội trong tay, đồ án giống như xà lại như long, thoạt nhìn thần bí nói không nên lời.
Lúc này một thiếu niên áo xanh đi tới, bên cạnh còn có một nữ nhân mỹ lệ đi theo, dáng vẻ thân mật vừa nhìn cũng biết là vợ chồng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]