Y Lộ Thước có cảm giác rét lạnh, nói:
- Hiện tại ta là cha của ngươi.
Ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời của ta.
* * *!
Khóe mắt vừa kéo, Vô Hoa nhếch nhếch môi, cuối cùng cũng không nói ra một câu « Muốn làm cha của ta sao ngươi có thể không biết xấu hổ nói ra những lời này ».
Phản ứng của Vô Hoa làm Y Lộ Thước mất hứng.
Nhi tử tiện nghi chán ghét hắn sao?
Uổng cho mình từ xa chạy tới cứu hắn!
Trong lòng cực độ khó chịu, Y Lộ Thước nhéo cổ áo của đối phương, đè hắn nằm dưới đất, sát khí bốn phía nói:
- Ngươi gọi ta cái gì?
Vô Hoa vạn phần biệt khuất bị gắt gao đè áp, sát khí hãi người làm cho hắn không thể nhúc nhích, thậm chí không cách nào phản kháng.
Dưới lực áp bách cường hãn, hắn không khỏi tuôn mồ hôi lạnh, cuối cùng hạ xuống cái đầu cao quý, cắn răng lạnh giọng nói:
- Nghĩa phụ!
Kêu nghĩa phụ còn thuận tai hơn là cha hay là phụ thân.
Y Lộ Thước vỗ vỗ khuôn mặt xinh đẹp của đối phương, hài lòng nói:
- Ngoan.
Sớm nghe lời không phải tốt hơn sao.
* * *!
Ngươi cũng uống Thiên Nhất thần thủy, đi chết đi!
Sở Lưu Hương quay về bí cốc, nếu có thể cả đời này hắn cũng không muốn tiếp tục bước vào địa phương này.
Đáng tiếc bất luận như thế nào hắn cũng phải đi vào địa phương này thêm một lần.
Rồi sau đó hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3399968/chuong-27-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.