Phượng Tử Thịnh sửng sốt một chút, chỉ thấy Phượng Khuynh Ca từ trong bàn taylấy ra một cây cỏ nhỏ màu đỏ. Cây cỏ nhỏ từ từ biến lớn nhanh chóng baobọc khắp người Phượng Tử Thịnh.
Từ trong cỏ thảo toả ra một mùithơm dịu nhẹ, Phượng Tử Thịnh đang giẫy dụa bỗng nhiên cảm thấy vô lục.hắn càng giãy dụa cỏ càng xiết chặt diều này làm cho khuôn mặt tuấn mỹcủa Phượng Tử Thịnh trở nên biến sắc.
Phượng Tử Thịnh trong mắt hiện lên sự lo lắng: “tiểu Ca, mau để anh xuống, có chuyện gì chúng ta từ từ nói”
Miệng nhỏ khẽ mở, Phương Khuynh Ca bước về phía trước ghé vào bên tai PhượngTử Thịnh thổi một luồn khí nóng: “cùng Anh nói chuyện hiệu quả rất thấpcho nên mới khiến em tức giận như thế này”
Ngón tay xinh đẹp lướt nhẹ trên mặt Phượng Tử Thịnh chậm rãi di chuyển từ trên má sống mũicuối cùng đến môi nhẹ nhàng vuốt ve. Phượng Tử Thịnh nhìn thấy hành động của cô âm thầm nuốt nuốt miếng trong lòng cảm thấy có chút phức tạp.
Dùng tay diều khiển cỏ thảo di chuyển theo hướng phòng nghĩ phía sau. Cănphòng nói không lớn nhưng đầy đủ tiện nghi là nơi mà Phượng Tử Thịnhthường hay nghĩ ngơi mõi khi làm việc.
Cỏ thảo màu đỏ được gọi “y thảo” là một trong những trấn bảo của Xuyến Như Nguyệt để lại trongkhông gian. Mấy ngày trước cô vô tình tìm thấy được khi “nghiên cứu”những bức “xuân cung đồ”. Cô biết Xuyến Như Nguyệt không phải là dạngngười thích làm việc dư thừa cho nên khẳng định “nó” nhất định có tácdụng.
Để biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317921/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.