Phượng Khuynh Ca biết mình bị lừa, trong lòng tức giận đến bốc hoả. Cô âm trầm nhìn hắn, haitay chống trước ngực gằn từng tiếng: “ngươi…có tin hay không bản tiểuthư cho ngươi suốt đời không thể đứng lên.” (tn: chị này thật đáng sợ….)
Phong Thất Hiên cả người cứng đờ, ngạc nhiên nhìn cô. Tầm mắt như hoả nhiệtnhìn chằm chằm phía trước khuôn ngực của cô (AAAA…anh này thật háo sắc).
Thời điểm cô vừa bước vào phòng đã cởi bỏ một nút thắt áo phía trước ngực, lúc này cảnh xuân lộ ra ngoài.
Phượng Khuynh Ca ánh mắt nguy hiểm mang theo ý cảnh cáo rõ rằng, Phong ThấtHiên nhún nhún vai tỏ ý không sao cả, bất đắc dĩ buông lỏng cánh tay thả cô ra. Thời điểm rời đi, Phong Thất Hiên còn cố ý dùng tiểu hiên hiêncủa mình chạm vào vùng đùi của cô.
"Được rồi! Dưa hái xanh không ngọt, bản thiếu gia cũng không tưởng ép buộc. Nhưng mà một con ngườixinh đẹp hẳn là để thương yêu, bản thiếu gia cũng không muốn người khácnói mình không biết thương hoa tiếc ngọc.” Phong Thất Hiên cười nói:“Chúng ta nói chuyện."
"Không có gì để nói. Hình chụp cùng cliplúc nãy ở đâu? Toàn bộ giao ra đây, không được ra giá mặc cả, nếu khôngbản tiểu thư không ngại cho ngươi một lần nữa bị lột sạch.” Cô vừa nóivừa sửa lại quần áo.
"cùng lắm là bị một lần nữa thôi không phảichuyện gì lớn cả. nhưng mà…bản thiếu gia nghĩ truyền thông báo chí vẫnhứng thú hơn với việc vị tổng giám đốc lãnh khốc trong truyền thuyết của Phượng thị lại cùng với chính đứa em gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317907/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.