Edit: Khuynh Khuynh
____________________
"Em làm sao vậy?" Bạch Dật Thuỷ nhìn sắc mặt Phượng Khuynh Ca, có chút lo lắng hỏi: "Không phải bị cảm rồi chứ?"
Anh sờ trán cô, lại sờ trán chính mình, phát hiện độ ấm cao hơn một chút, lập tức muốn lấy nhiệt kế đến đo thử cho cô. Phượng Khuynh Ca ấn chân anh lại, không cho anh đứng lên. Cô thích nhất tư thế này, lấy cá tính của anh, một khi anh đứng lên, muốn được nằm lại lần nữa quả là khó hơn lên trời.
Vừa chuẩn bị đứng lên đã bị Phượng Khuynh Ca nặng nề kéo xuống, tiểu bảo bối bị ma sát khiến anh "ừm" một tiếng, thật là gợi cảm đến cực điểm.
Phượng Khuynh Ca trong mắt hiện lên ý cười giảo hoạt. Cô tiếp tục trở mình một cái, lại ma sát anh lần nữa. "Tiểu bảo bối" đại náo muốn tạo phản, Bạch Dật Thuỷ bèn ôm lấy đầu Phượng Khuynh Ca, âm thanh khàn khàn nói: "Tiểu Ca, đừng nhúc nhích, cứ nằm như vậy đi."
"Nhưng mà em có chút không thoải mái." Phượng Khuynh Ca nháy mắt to, hồn nhiên nhìn anh: "Cả người có chút nóng, không phải phát sốt chứ?"
"Hả? Nóng! Có sao?" Bạch Dật Thuỷ sờ soạng trán cùng tay cô một chút, lẩm bẩm: "Còn tốt, hẳn là không có việc gì?"
"Anh chạm vào chỗ không đúng, đương nhiên cảm thấy em không sao?" Phượng Khuynh Ca cầm tay anh hướng vào quần áo chính mình, nhu nhu vị trí ở ngực, thoải mái mà than nhẹ một tiếng: "Ừm... chính là chỗ này."
Bạch Dật Thuỷ trong tay như chạm phải điện, kia da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317846/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.