Chương trước
Chương sau
Edit: Khuynh Khuynh
____________________________

Cảm giác đau đớn từ cúc hoa truyền đến, tiếp theo là một trận khoái cảm tê dại.

Phong Thất Hiên bất an giật giật, cổ tay cổ chân liền bị dây xích trói chặt hơn.

Phượng Khuynh Ca thật vừa lòng biểu hiện của Phong Thất Hiên. Người đẹp bên cạnh, hơn nữa còn có gậy sắt đang hoạt động trong cúc hoa, ngay cả thánh nhân cũng không chịu nổi loại tra tấn này.

Thân thể Phong Thất Hiên giống như núi lửa, trừ bỏ bên ngoài nóng rực, còn có một loại cảm xúc muốn bùng nổ. Mặt sau bị lấp đầy, lại liên tưởng đến lời nói của Phượng Khuynh Ca, rốt cuộc hiểu được cảm giác của phụ nữ khi “ở dưới”, hắn thật bất đắc dĩ còn nhiều thêm một phần cáu giận.

Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Phượng Khuynh Ca, cố tình ánh mắt đó không hề có lực uy hiếp mà lại tràn ngập nhu mị câu nhân, tầm mắt mang theo lửa nóng dừng trước ngực Phượng Khuynh Ca.

“Ừm...Bảo bối... Không cần náo loạn, cho anh có được không?” Phong Thất Hiên sắp bị cô bức đến điến rồi. Thân thể lung linh ở ngay trước mắt, cô thà tình nguyện tự mình nhu nhu đôi thỏ ngọc cũng không muốn tiện nghi cho tay cùng môi hắn. Hắn rất muốn mò mình chút, cũng muốn thân thân một chút, tốt nhất là để tiểu Thất Hiên hung hăng ngoạn nó.

“Vậy nói cho em biết, anh cùng Tư Mã Xuyến có từng làm hay không?” Phượng Khuynh Ca tươi cười sáng lạn, nhưng ánh mắt lạnh như băng làm cho Phong Thất Hiên lập tức cảnh giác, chỉ sợ trả lời không tốt sẽ chọc giận cô nãi nãi này.

“Đương nhiên không có. Bảo bối, anh chỉ muốn cô ta cứu anh trai anh, làm sao có thể thấy hứng thú đối với cô ta? Bảo bối, từ đầu tới cuối anh chỉ thích một mình em.” Phong Thất Hiên chân chó nhanh chóng tỏ rõ tâm ý.

“Em có anh hai. Anh không sợ uỷ khuất sao?” Phượng Khuynh Ca cầm tiểu Thất Hiên, đặt lên đôi thỏ ngọc của mình, nâng mắt mỉm cười nhìn hắn.

“Nói thật nha!”

Phong Thất Hiên miệng lưỡi đắng khô, cả đầu óc chỉ có cảnh đẹp trước mắt, làm sao còn có thể bảo trì lý trí: “Anh nguyện ý làm tình nhân ngầm của em, anh sẽ không cảm thấy uỷ khuất, bảo bối vui vẻ thì tốt rồi.”

Hắn đương nhiên rõ ràng Phượng Tử Thịnh có bao nhiêu quan trọng đối với Phượng Khuynh Ca. Cho dù trong lòng có bao nhiêu ghen tỵ, nhưng là hắn không thể biểu lộ ra ngoài, nếu không vĩnh viễn cùng đừng mong đến gần cô.

Hắn muốn cô! Vô luận phát sinh bất cứ chuyện gì, hắn đều phải có được cô. Nếu có thể độc chiếm cô thì tốt quá rồi! Bất quá mấy lời này không thể nói ra bây giờ được.

“Ừ, rất ngoan. Nếu đã nghe lời như vậy, vậy sau này làm nam nô của em đi.” Phượng Khuynh Ca cười tà, trong mắt màu đỏ lại đậm thêm vài phần.

“Chủ nhân, tha cho tiểu nô đi! Để tiểu nô hầu hạ người.” Dưới sự dạy dỗ của nữ vương Phượng Khuynh Ca, Phong Thất Hiên quyết đoán thức thời chiều theo trò đùa dai của cô.

Phượng Khuynh Ca vừa lòng cởi trói cho Phong Thất Hiên. Ở trong không gian này, cô tuyệt đối là chúa tể, Phong Thất Hiên có muốn chạy cũng không thoát.

Phong Thất Hiên giống như trở thành ác lang*, nhanh chóng nhào qua đem đặt Phượng Khuynh Ca dưới thân. Gậy sắt ở trong cúc hoa cũng không có rút ra, bộ dáng đó đúng thật là đủ dâm loạn.

“Chủ nhân, tiểu nô dùng miệng hầu hạ người, thế nào?” Phong Thất Hiên rõ ràng Phượng Khuynh Ca còn chưa đủ động tình, muốn có thể ăn cô nhanh một chút, nhất định phải làm cho cô ý loạn tình mê.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.