Edit: Khuynh Khuynh
____________________________
Vừa thay xong quần áo, Phượng Tử Thịnh đã quấn khăn tắm đi ra. Anh nhìn Phượng Khuynh Ca,tuỳ ý hỏi: “Lúc nãy em đi đâu?”
Phượng Khuynh Ca chột dạ, cảm thấy Phượng Tử Thịnh hỏi mang theo một phép thử nào đó. Bất quá anh không có khả năng biết được bí mật của cô, không gian như vậy chỉ có tồn tại trong tiểu thuyết, ai cũng không thể nghĩ ra nơi này.
“Không đi đâu cả! Em ở bên ngoài hóng gió một chút, anh không thấy sao?”
Phượng Khuynh Ca nháy nháy mắt, che miệng ngáp một cái, nói: “Buồn ngủ quá a! Em đi tắm rửa.”
Phượng Khuynh Ca vừa đi được vài bước, Phượng Tử Thịnh đã từ phía sau ôm lấy cô, chóp mũi kề sát lỗ tai cô nói: “Đã trễ thế này, đừng tắm nữa, lãng phí thời gian.”
Phượng Khuynh Ca cứng ngắc không dám động, sợ hãi Phượng Tử Thịnh phát hiện ra cái gì. Thân thể của cô còn dính lại mùi vị của Phong Thất Hiên, mũi anh trăm ngàn lần không cần thính a!
Tại góc độ Phượng Khuynh Ca không phát hiện, trong mắt Phượng Tử Thịnh hiện lên tàn khốc. Đầu quyền anh xiết chặt lại, khiến cho móng tay đâm sâu vào da thịt, chỉ có như vậy mới làm cho anh khống chế được cảm xúc của mình.
Lúc Phượng Khuynh Ca còn đang do dự nên đẩy hay không nên đẩy anh ra, Phượng Tử Thịnh đã chủ động đẩy cô ra trước, xoay người nói: “Không đùa em nữa, anh hai bận cả một ngày, có chút mệt, anh đi ngủ trước.”
Phượng Khuynh Ca ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317824/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.