Edit: Khuynh Khuynh
_________________________________
Tư Mã Xuyến vuốt ngực đứng lên, đôi mắt âm ngoan giống như độc xà, chỉ liếc mắt một cái cũng đủ khiến lòng người run sợ.
“Phượng Khuynh Ca, cô dám làm vậy với tôi?” Tư Mã Xuyến âm độc trừng cô, hô lớn một tiếng: “A Nhiên...”
Ra lệnh một tiếng, A Nhiên trên lầu liền nhào xuống, ôm cổ Tư Mã Xuyến. Ngực Tư Mã Xuyến đã bị thương, lại bị hắn mạnh mẽ ôm như vậy, phun ra một ngụm máu tươi, đầu phát ra tiếng vang ong ong, thiếu chút nữa là ngất đi.
“Bốp...” thẹn quá hoá giận, cô ta liền một tát đánh lên mặt A Nhiên.
Trong mắt A Nhiên hiện lên hoả diễm, hắn bắt lấy cánh tay Tư Mã Xuyến, giống như dã thú bị thương lạnh lùng trừng cô ta.
Trong mắt A Nhiên, tuy rằng thú đực phải bảo vệ thú cái, nhưng thú đực vẫn phải có tôn nghiêm của thú đực. Tư Mã Xuyến đã khiêu chiến quyền uy của hắn.
“Thực xin lỗi, A Nhiên, em rất thương tâm. Bọn họ đều khi dễ em, anh nói phải làm sao bây giờ?” Tư Mã Xuyến ghé vào trong ngực A Nhiên, khóc đến run rẩy.
Ánh mắt âm lãnh của A Nhiên dừng trên người Phượng Khuynh Ca, đột nhiên đôi mắt hắn trợn to, hô hấp dồn dập, ngực nhấp nhô không ngừng.
Tư Mã Xuyến đã nhận ra nguy hiểm. Vốn tưởng rằng A Nhiên lớn lên trong bầy thú, sẽ không bị Phượng Khuynh Ca ảnh hưởng, thì ra hắn cũng biết Phượng Khuynh Ca so với cô xinh đẹp vũ mị hơn.
Đáng giận! Chẳng lẽ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317807/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.