Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 1 Chương 3 Chương 2 Chương 4 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 5 Chương 6 Chương 6 Chương 7 Chương 7 Chương 8 Chương 8 Chương 9 Chương 9 Chương 10 Chương 10 Chương 11 Chương 11 Chương 12 Chương 12 Chương 13 Chương 13 Chương 14 Chương 14 Chương 15 Chương 15 Chương 16 Chương 16 Chương 17 Chương 17 Chương 18 Chương 18 Chương 19 Chương 19 Chương 20 Chương 20 Chương 21 Chương 21 Chương 22 Chương 22 Chương 23 Chương 23 Chương 24 Chương 24 Chương 25 Chương 25 Chương 26 Chương 26 Chương 27 Chương 27 Chương 28 Chương 28 Chương 29 Chương 29 Chương 30 Chương 30 Chương 31 Chương 31 Chương 32 Chương 32 Chương 33 Chương 33 Chương 34 Chương 34 Chương 35 Chương 35 Chương 36 Chương 36 Chương 37 Chương 37 Chương 38 Chương 38 Chương 39 Chương 39 Chương 40 Chương 40 Chương 41 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 43 Chương 44 Chương 44 Chương 45 Chương 45 Chương 46 Chương 46 Chương 47 Chương 47 Chương 48 Chương 48 Chương 49 Chương 49 Chương 50 Chương 50 Chương 51 Chương 51 Chương 52 Chương 52 Chương 53 Chương 53 Chương 54 Chương 54 Chương 55 Chương 55 Chương 56 Quyển 2 - Chương56 Chương 57 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81
Chương sau
Edit: Khuynh Khuynh _____________________________ "Tần Ngũ." Trong mắt Phượng Tử Thịnh cùng Mạnh Lâm Phong hiện lên thần sắc đề phòng. Toàn bộ hắc bang thành phố A đều do Tần Ngũ thống trị, nói hắn là hoàng đế hắc đạo cũng không đủ. Phượng gia cùng Mạnh gia đều là thương nhân thế gia, khó tránh khỏi cùng hắc đạo giao tiếp, nhưng những trong sạch như bọn họ vẫn luôn bảo trì một khoảng cách với hắc đạo, thật không ngờ Tần Ngũ cùng Tư Mã Xuyến có quan hệ thân mật như vậy, còn có thể vì cô ta mà ra mặt chống đối hai nhà Phượng-Mạnh. Tần Ngũ cho người đem bọn họ bao vây lại, Tư Mã Xuyến muốn đến bên cạnh hắn, A Nhiên lại ngăn chăn bước chân của cô ta. Vừa trải qua cuồng hoan cả người Tư Mã Xuyến đầy thương tích, quần áo bị tàn phá không che được xuân sắc vô hạn trên người cô ta. Tần Ngũ tham lam nhìn vài lần, tầm mắt dừng lại trên người A Nhiên, trong mắt hắn hiện lên sát ý. Thanh niên đứng phía sau phát hiện ánh mắt biến hoá của Tần Ngũ, giơ súng nhắm ngay đầu A Nhiên. A Nhiên không biết tử vong đang đến gần hắn, ở trong mắt hắn, cái vật nhỏ màu đen kia bất quá chỉ là đồ chơi mà thôi. Tư Mã Xuyến dùng sức đẩy A Nhiên bên cạnh, kiều mị bổ nhào vào lòng Tần Ngũ, dùng ánh mắt hung ác nhìn đám người Phượng Tử Thịnh. A Nhiên muốn kéo Tư Mã Xuyến lại, Phượng Tử Thịnh đứng bên cạnh đưa tay ngăn cản hắn: "Bọn họ sẽ giết cậu, đứng ở chỗ này đừng lộn xộn." A Nhiên gầm nhẹ một tiếng, đẩy tay anh tiến lên. Trong mắt của hắn, đây chỉ là hai thú đực chiến đấu vì cướp thú cái, kẻ thua phải rời khỏi. Tên thanh niên kia hướng tới A Nhiên chém một chưởng, bắt đầu cùng A Nhiên đánh nhau. Tần Ngũ ôm Tư Mã Xuyến ngồi trên sofa, dùng miệng liếm láp một phần ngực lộ ra bên ngoài của cô ta. Tư Mã Xuyến phát ra âm thanh sung sướng, ôm lấy cổ Tần Ngũ, hưng trí đón hùa hắn, bàn tay nhỏ bé sờ soạng ngực Tần Ngũ. Cho dù thân thể cô ta đau đến muốn chết, vẫn phải trưng ra bộ dáng vô cùng hứng thú. "Bảo bối, em thật sự là yêu tinh, anh chơi đùa nhiều phụ nữ như vậy, chưa từng có người nào như em nhanh và thoải mái." Tần Ngũ ném thuốc xuống sàn, lấy chân giẫm lên vài cái. Ôm chặt Tư Mã Xuyến, đem cô ta đặt lên sofa, muốn ngay lập tức ra trận. Tư Mã Xuyến ôm cổ Tần Ngũ, nhìn Mạnh Lâm Phong cùng Tư Mã Xuyến đang đứng đằng kia. Cô ta dùng cặp ngực cực đại cọ cọ sát sát quần áo Tần Ngũ, quay đầu âm lãnh nhìn Phượng Khuynh Ca, giơ ngón tay dài nhỏ chỉ vào cô: "Ngũ ca, đừng nóng vội, trước xử lý bọn họ được không?" Thuật thôi miên của Tư Mã Xuyến có tác dụng ám chỉ, Tần Ngũ chính là người chịu ước thúc của cô ta nhiều nhất. Nghe xong lời của cô ta, hắn quả nhiên dừng động tác. "Em muốn xử lý bọn họ như thế nào?" Tần Ngũ ngồi xuống, lợi hại quét qua ba người: "Bọn họ khiến cho bảo bối tức giận sao?" "Đó là đương nhiên, em hận không thể tự tay giết bọn họ. Bất quá....em không muốn để bọn họ chết thống khoái như vậy." Tư Mã Xuyến âm hiểm cười nói: "Ngũ ca, ở đây còn có một cô gái so với em còn hấp dẫn hơn, chẳng lẽ anh không phát hiện sao?" "Nga!" Tần Ngũ thật sự không có chú ý những người khác. Phượng Khuynh Ca được Phượng Tử Thịnh cùng Mạnh Lâm Phong bảo vệ nghiêm ngặt, sau khi nghe Tư Mã Xuyến nhắc nhở, hắn mới phát hiện nơi này thật sự có một đại mỹ nhân tuyệt sắc. Một khắc thấy rõ dung mạo Phượng Khuynh Ca kia, hai mắt của hắn đều trừng lớn.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 1 Chương 3 Chương 2 Chương 4 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 5 Chương 6 Chương 6 Chương 7 Chương 7 Chương 8 Chương 8 Chương 9 Chương 9 Chương 10 Chương 10 Chương 11 Chương 11 Chương 12 Chương 12 Chương 13 Chương 13 Chương 14 Chương 14 Chương 15 Chương 15 Chương 16 Chương 16 Chương 17 Chương 17 Chương 18 Chương 18 Chương 19 Chương 19 Chương 20 Chương 20 Chương 21 Chương 21 Chương 22 Chương 22 Chương 23 Chương 23 Chương 24 Chương 24 Chương 25 Chương 25 Chương 26 Chương 26 Chương 27 Chương 27 Chương 28 Chương 28 Chương 29 Chương 29 Chương 30 Chương 30 Chương 31 Chương 31 Chương 32 Chương 32 Chương 33 Chương 33 Chương 34 Chương 34 Chương 35 Chương 35 Chương 36 Chương 36 Chương 37 Chương 37 Chương 38 Chương 38 Chương 39 Chương 39 Chương 40 Chương 40 Chương 41 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 43 Chương 44 Chương 44 Chương 45 Chương 45 Chương 46 Chương 46 Chương 47 Chương 47 Chương 48 Chương 48 Chương 49 Chương 49 Chương 50 Chương 50 Chương 51 Chương 51 Chương 52 Chương 52 Chương 53 Chương 53 Chương 54 Chương 54 Chương 55 Chương 55 Chương 56 Quyển 2 - Chương56 Chương 57 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81
Chương sau