Edit: Khuynh Khuynh
_________________________________
Phượng Khuynh Ca âm lãnh nhìn thiếu niên, lời nói phun ra so với ánh mắt của cô càng lạnh gấp trăm lần.
“Yên tâm, tôi so với Cửu Ưng hội các người nhân từ hơn. Cậu sẽ không chết, chỉ sống không bằng chết mà thôi.”
Cô không để ý tới hắn, ngồi xổm xuống, run run cầm dao găm cắm trước ngực Phượng Tử Thịnh, nói trong nước mắt: “Anh hai, anh tin tưởng em không?”
Phượng Tử Thịnh cố hết sức cười: “Nha đầu ngốc, anh vĩnh viễn tin tưởng em. Rút đi, cho dù không rút anh cũng không sống được bao lâu.”
Trong tay Phượng Khuynh Ca bưng một chậu nước giếng, cô lo lắng loại nước này sau khi ra khỏi không gian sẽ mất đi tác dụng, cho nên phải tốc chiến tốc thắng.
Cô cầm dao găm, nói: “Nếu anh hai xảy chuyện gì, em sẽ báo thù cho anh, sau đó đi tìm anh.”
Phượng Tử Thịnh đau lòng nhìn cô, vội vàng lắc đầu. Nhưng mà ánh mắt Phượng Khuynh Ca kiên định như vậy, anh một câu cũng không nói nên lời.
Anh không muốn Phượng Khuynh Ca còn trẻ như vậy mà theo anh chết đi, chỉ cần có hy vọng còn sống, anh sẽ không buông tay.
Trong mắt Mạnh Lâm Phong hiện lên hâm mộ cùng ghen tỵ. Hắn cũng từng có được một tình cảm hồn nhiên như vậy, lại không biết quý trọng phần tình cảm này, nay rốt cuộc hoàn toàn mất đi.
Chỉ cần Tiểu Ca nguyện ý nhận hắn, hắn có thể vì cô trả giá hết thảy. Hắn sẽ không trốn tránh mà đẩy trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317768/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.