Chương trước
Chương sau
Edit: Khuynh Khuynh

_____________________________________

Nguyên bản Tư Mã Xuyến đắc ý vô cùng. Thực lực của cô ta gần đây càng mạnh, ngay cả Tần Ngũ cũng không phải đối thủ của cô ta. Còn tưởng rằng đối phó Phượng Khuynh Ca chỉ là một bữa ăn sáng!

Nhưng mà theo lòng bàn tay Phượng Khuynh Ca truyền ra năng lượng cường đại khiến cô ta không thể chịu nổi, thân thể giống như bị dao bén hung hăng cắt, cái loại cảm giác đau đớn này tập kích toàn thân cao hấp của cô ta.

Vì sao Phượng Khuynh Ca lại có năng lực cường đại như vậy? Ông trời không phải hậu đãi cô ta sao? Đã có Tư Mã Xuyến, tại sao còn có Phượng Khuynh Ca?

Tư Mã Xuyến thật sự không cam lòng, lại một lần nữa ngưng tụ lực lượng, ý đồ phá tan phòng ngự ma khí của Phượng Khuynh Ca. Thuật đọc tâm chỉ là một năng lực nhỏ của cô ta, trừ bỏ biết được nội tâm người khác cũng chẳng có tác dụng gì, gần đây thăng cấp cũng chỉ có thuật thôi miên mà thôi. Cô ta phát hiện sau khi cùng quan hệ với những người đàn ông khác nhau càng nhều, hiệu quả thuật thôi miên càng lớn. Không chỉ có như thế, cô ta còn có thể phóng một loại sương mù ra bên ngoài.

Loại sương mù này có thể khống chế người khác trong thời gian ngắn, làm cho bọn họ bị vây ở trạng thái trong mơ, lệnh bọn họ làm cái gì thì làm cái đó, sau khi tỉnh lại sẽ quên hết thảy.

“Tại sao có thể như vậy?” Tư Mã Xuyến phóng ra sương mù, nhưng lại không có hiệu quả đối với Phượng Khuynh Ca. Cô ta dữ tợn trừng cô một cái, hô to một tiếng, tiếp tục phát ra lực lượng còn lại.

Phượng Khuynh Ca chém ra ma lực, đại lượng sương mù màu đen đem Tư Mã Xuyến vây ở bên trong, biến thành một sợi dây thừng trói chặt cô ta.

Tư Mã Xuyến thống khổ giãy dụa, Tiểu Thất cách đó không xa thấy thế liền chạy đến, cầm súng bóp cò.
“Phằng...phằng...” từng viên từng viên đạn lập tức hướng về phía Phượng Khuynh Ca.

Lúc này Phượng Khuynh Ca thập phần buồn bực, không kiên nhẫn đưa tay phất mấy viên đạn này đi. Âm thanh đau đớn thảm thiết truyền đến, chỉ thấy mấy viên đạn kia bắn vào đám lão bà cùng đại hán.

Mạnh Lâm Phong cùng Phong Thất Hiên thừa dịp hỗn loạn mặc quần áo vào. Bọn họ đi đến bên cạnh Phượng Khuynh Ca, trạng thái tinh thần cũng không tệ lắm, chỉ là miệng vết thương trên người cần điều dưỡng một thời gian mà thôi!

“Bây giờ cô thấy thế nào?” Phượng Khuynh Ca đem ma lực nắm chặt trong tay, đem cổ Tư Mã Xuyến càng bóp càng chặt, làm cho cô ta ngay cả thở đều cảm thấy khó khăn.

Tư Mã Xuyến cười nhạo, lạnh lùng nói: “Tiện nhân! CÔ bất quá chỉ là đồ dâm đãng nằm dưới thân ngàn tên đàn ông mà thôi, cô đắc ý cái gì?”

Mạnh Lâm Phong cùng Phong Thất Hiên lãnh liệt trừng Tư Mã Xuyến. Phong Thất Hiên nhấc chân lên, hung hăng đá vào bụng cô ta: “Muốn chết!”

Tiểu Thất vừa nãy đã bị trúng một viên đạn nhìn thấy động tác của Phong Thất Hiên, liền hung ác nhào qua đây, cùng Phong Thất Hiên triền đấu cùng một chỗ.

“Mày vậy mà dám đá cô ấy, tao phải giết mày!” Tiểu Thất ra tay tàn nhẫn, tính chất đặc biệt của sát thủ được biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Mạnh Lâm Phong muốn tách bọn họ ra, nhưng hai người đấu qua đấu lại, trong khoảng thời gian ngắn là không có cách nào.

Trong lòng Phong Thất Hiên đầy phẫn nộ cùng oán khí không chỗ phát tiết, giờ đây hận không thể đem Tiểu Thất một ngụm ăn tươi nuốt sống vào bụng để giải toả mối hận này.

Trong phòng một mảnh hỗn loạn, Phượng Khuynh Ca liếc nhìn Phong Thất Hiên một cái, xác định Tiểu Thất bị thương không đủ để uy hiếp an toàn của hắn. Cô mới thu động tác trên tay lại, Tư Mã Xuyến quỳ xuống, chật vật rơi vào trong tay cô!

_______________________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.