Edit: Khuynh Khuynh
___________________________________
Khi để cho tiểu Dật Thuỷ đâm vào huyệt động ấm ấp kia, trong lòng Bạch Dật Thuỷ cũng buông lỏng, không chỉ có nhiệt khí trong thân thể tiêu tan rất nhều, ngay cả tảng đá trong lòng cũng rơi xuống. Anh ôn nhu nhìn cô gái vũ mị nằm trên người mình, hé ra nụ cười tươi hơn cả ánh mặt trời: "Anh thích như vậy."
Nguyên bản Phượng Khuynh Ca còn không yên lòng Bạch Dật Thuỷ sẽ bài xích thân mật như vậy, sau khi nghe xong lời anh nói, cô chỉ thấy trong lòng ngọt như ăn mật.
Quả nhiên, người đàn ông mà cô yêu nhất ngoại trừ Phượng Tử Thịnh chính là anh. Nếu không có được anh, chẳng phải đây là hối tiếc lớn nhất đời cô sao?
Bởi vậy, cô sẽ không buông tay lần nữa! Nếu vừa rồi anh rời đi thành công, có lẽ cô sẽ đau lòng khổ sở một đoạn thời gian rồi quên đi. Còn hiện tại, bọn họ đã có quan hệ da thịt thân mật, cô sẽ không còn có khả năng rộng rãi chúc anh tìm kiếm được hạnh phúc.
Bạch Dật Thuỷ không thế khống chế thân thể, nhưng ý thức đã sớm khôi phục thanh tỉnh. Khi thân thể bọn họ hoà hợp vói nhau, anh đã biết mình cần cái gì.
Anh không hối hận! Vốn tưởng rằng có thể buông tay Tiểu Ca nhi, thẳng đến giờ phút này anh mới hiểu được tình cảm của mình. Anh khẳng định không làm được.
Có lẽ giống như bây giờ cũng rất tốt. Anh sẽ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317716/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.