Trải qua một lần lại một lần cùng Giải Trinh và Du Phi Trần tiếp xúc, Thời An càng ngày càng có thể cảm giác được cậu là pháo hôi bị kẹp ở giữa thế giới thần quái.
Loại sự kiện thần quái muôn hình vạn trạng này làm cậu có cảm giác bất an.
Cậu thúc giục hỏi hệ thống, rốt cuộc thời điểm nào cậu mới thoát ly khỏi thế giới này.
Hệ thống đi dạo quanh một vòng, đáp án vẫn như cũ, cục mau xuyên BUG chồng chất như núi, nó cũng không biết lúc nào mới xử lý vấn đề của Thời An, phỏng chừng phải chờ một tháng cũng không chừng.
Nghe được câu trả lời này, Thời An không thể nói rõ cảm giác của bản thân.
Thất vọng, chắc chắn có. Nhưng cũng giống không mấy thất vọng, vì cậu đã đoán được đại khái kết quả.
Buổi chiều khóa học kết thúc, Thời An không có ăn cơm, mà là đến sân thể dục tản bộ.
Bởi vì đến giờ ăn cơm, sân thể dục không nhiều người lắm, sân bóng rổ đều có vị trí trống.
Thời An đi hai vòng, bước chân dần dần chậm lại. Cậu thấy được một hình bóng quen thuộc.
Kha Càn.
Kỳ thật cậu cùng Kha Càn mới hai ngày không gặp mặt, nhưng hai ngày nay xảy ra rất nhiều chuyện, cho nên Thời An có cảm giác cậu cùng Kha Càn đã lâu rồi không gặp.
Kha Càn đứng ở sân bóng rổ bên cạnh nhìn người khác chơi bóng rổ, trên chân y còn bó thạch cao, trong tay kẹp một cây nạn, hành động đi đứng có chút không tiện.
Lúc Thời An chuẩn bị thu hồi ánh mắt, Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-nhan-me-xuyen-thanh-phao-hoi-linh-di-van/226793/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.