Theo Hệ Thống âm thanh biến mất, những cái kia zombie dường như cũng đánh hơi được nhân loại mùi vị, bắt đầu hướng vị trí cậu đang đứng chạy tới. Ba ba từng nói với cậu, đánh không lại thì ta liền chạy, quân tử trả thù mười năm không muộn.
Thiếu niên rất nhanh liền đã phục hồi biểu tình bình tĩnh trên mặt, chân phải hơi hơi để lùi lại phía sau, khom lưng, sau đó đột ngột phát lực, nhảy lên đầu của con zombie gần nhất, cứ như vậy dùng đầu tang thi làm điểm dừng chân, cậu nhanh chóng thoát ra khỏi căn phòng rách nát đó, dừng lại trên một cây đèn đường. Làm lơ dưới chân nghĩ trèo lên phía trên zombie, cậu nhìn chung bốn phía tìm đường chạy trốn.
Đi tới trước cửa một quán bar, phần lớn zombie đều đã đi tới trung tâm thành phố, mà phía trong hẻm nhỏ chỉ còn lại zombie thi thể. Dẫm lên xác zombie chồng trước cửa đi vào quán bar, một cỗ hôi thối mùi vị nồng nặc xộc lên, Bello dùng một tay che kín mũi, gương mặt tái nhợt phát sợ. Tuy cậu chỉ có nho nhỏ sạch sẽ chứng, nhưng cái mùi này quá mức ghê tởm đi!
Xét đến việc chính mình còn phải sống ở cái nơi có hoàn cảnh ác liệt này đến 5 năm, cậu bức thiết nghĩ chính mình Cần một cái phòng độc mặt nạ. Nếu không trước khi bị zombie cắn chết thì cậu cũng sẽ bị những cái này mùi hôi hun chết mất!
Đi qua đại sảnh, đẩy ra cánh cửa đang khép hờ, cậu đi thẳng vào phòng trong. Đây là một gian cùng khách sạn bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-nhan-me-choi-cong-luoc/67956/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.