Chương trước
Chương sau
Sau lần giúp đỡ lão đầu Tống Thư Hằng thu phục Hàn Băng Chi Tâm, Tần Vũ lại có thêm một vị cao thủ làm siêu cấp bảo tiêu trong vòng một năm tiếp theo.
Nhưng mà độ hảo cảm của lão đối với Tần Vũ chỉ có vỏn vẹn 20 điểm, chuyện này không nằm ngoài dự đoán của hắn, dẫu sao lão cũng trả công hắn bằng một năm bảo tiêu cũng coi như là có qua có lại.
Mấy tháng gần đây, ở phía cực Đông Nhân Tộc vực, đám Dị Giáo lại bắt đầu rục rịch trở lại dưới cái tên hoàn toàn mới, Thánh Thiên Giáo, với tôn chỉ thay trời hành đạo và câu nói hành hiệp trượng nghĩa làm khẩu hiệu, liên tục chiêu mộ tán tu.
Bọn chúng bất chấp tất cả mà thu nhận giáo đồ không luận thân phận, không luận tu vi và thiên phú, chỉ cần có tín niệm với Thánh Thiên Giáo là được, chính vì vậy mà hấp dẫn rất nhiều người, bởi vì điều kiện gia nhập các thế lực lớn ở Nhân Tộc vực trước giờ đều có yêu cầu khá cao về thân phận và thiên phú.
Hơn nữa Thánh Thiên Giáo còn tuyên bố chỉ cần người nào có đủ cống hiến và đức tin, bọn chúng sẽ làm lễ tẩy trần để cải tạo tư chất cho tu sĩ.
Điều này đánh vào đúng nỗi đau của đám người này cho nên càng lúc càng nhiều người gia nhập, hy vọng có thể trở mình.
Còn thực hư chuyện này ở bên trong cũng chưa có ai có thể kiểm chứng.
Mặt khác có kinh nghiệm từ thất bại lần trước, bọn chúng liền thay đổi cách thức hoạt động, trước tiên thu phục lòng người sau lại ủ mưu lật đổ đại thế gia Nhân Tộc vực.
Cho nên đoạn thời gian nay chúng ra sức trảm yêu trừ ma, tiêu diệt ma đạo tông phái cứu khổ cứu nạn, nên danh tiếng liên tục tăng cao.
Bọn chúng cũng âm thầm cho người truyền tin chỉ trích cách làm của Tần Vũ ngày trước ở Cổ Lân thành, ý định mưa dầm thấm lâu nuôi dưỡng ý chí thù hận với Tần thế gia.
Mà những thông tin này tất nhiên đều không thể thoát khỏi tình báo của Hồng Lâu và Ám Dạ Hành, nhưng trên thực tế mà nói Tần Vũ hắn không có cái cớ hợp lý để ra tay diệt Thánh Thiên Giáo.
Tần Vũ đoán có thể là cao tầng của bọn chúng đã đến nên hành động kín kẽ hơn hẳn lúc trước, bây giờ muốn ra tay cũng không còn dễ dàng như trước nữa.
Bây giờ muốn lật mặt bọn chúng cũng không dễ, bởi vì mục tiêu trước mắt của bọn chúng theo Tần Vũ phán đoán chính là gầy dựng một thế lực nào đó trở thành thế lực đứng đầu ở Thiên Huyền Đại Lục rồi mới bắt đầu thi triển Diệt Thế Đạo.
Bây giờ tang chứng vật chứng không có rất khó để tiêu diệt đám người này, nếu để bọn chúng vịn cớ lật lọng cho rằng các đại thế lực ở Thiên Huyền Đại Lục muốn duy trì vị thế độc tôn mà diệt trừ bọn chúng thì lại càng thêm khó.
Diệt cái này xong bọn chúng sẽ thành lập lại một cái mới mà quan trọng là mỗi lần làm như vậy chỉ có thể làm cho oán khí của tán tu đối với các đại thế lực lại càng tăng.
Cách làm ở Cổ Lân thành chỉ có thể dùng một lần mà thôi!
Tần Vũ suy nghĩ một lát thì hắn ra lệnh cho Nguyệt Nga:
- Ngươi mang theo Thiên Cấp sát thủ ám sát cao tầng của Thánh Thiên Giáo một lượt, cố gắng đừng để lộ dấu vết!
- Vâng thưa chủ nhân!
Nói rồi nàng lập tức biến mất.
Tần Vũ cười quỷ dị, nếu như không thể làm theo cách cũ, vậy thì hắn chỉ cần dụ đám người đứng ở đằng sau ra mặt mà thôi, đánh rắn đánh dập đầu.
Mấy lão cự đầu cũng đã bắt đầu hành động, nhưng bọn họ chỉ quan tâm đến mấy lão cự đầu của đối phương mà thôi.
Những chuyện nhỏ nhặt ở phía dưới mấy lão giao lại cho hậu bối như Tần Vũ lo liệu.
Tần Vũ bây giờ cũng dần dần giống như mấy lão vậy, hắn chỉ quản chuyện trọng sự, những chuyện vặt vãnh giao lại cho mấy vị thê tử của hắn hoặc thủ hạ bên dưới, hắn không muốn quản quá nhiều chuyện nhỏ nhặt như vậy.
Mà may mắn là bây giờ Long Đầu đã thành hình, hỗ trợ hắn rất nhiều trong điều hành đội ngũ thủ hạ bên dưới, cực kỳ hiệu quả.
Ở bên ngoài, trời lốm đốm mưa, mấy giọt nước ngấm dần vào trong đất.
Tần Vũ đứng ở bên hiên cửa sổ nhìn ra cơn mưa ngoài hiên, trong lòng nổi lên tư vị khó tả.
“Ha ha thì ra là như vậy!”
Tần Vũ chợt bừng tỉnh, hắn đã quá tập trung vào chuyện đám người dị giáo xâm nhập vào Thiên Huyền Đại Lục qua cổng dịch chuyển mà quên mất ngày trước bọn chúng cũng đã tràn vào đây một lần.
Cho nên không thể loại trừ khả năng là bọn chúng đã khai chi tán diệp ở đây như Triệu tiên gia tộc, từ đó ở ngoài sáng che đậy cho đám người kia ở bên trong bóng tối thực hiện mưu đồ.
Tần Vũ quát lớn:
- Mang điển tịch và ghi chép của toàn bộ các thế lực ở Thiên Huyền Đại Lục đến đây cho ta!
- Vâng thưa thiếu chủ!
Hắn lại ghi vào trong ngọc giản mấy chữ, rồi lệnh cho người mang đến cho Long Đầu yêu cầu bọn họ lập tức ra soát lọc ra danh sách những thế lực khả nghi.
Chỉ trong ba ngày làm việc, Long Đầu đã gửi lại một bản danh sách hơn hai mươi thế lực khả nghi cho Tần Vũ với đầy đủ đánh giá chi tiết và lịch sử gia phả của bọn chúng.
Những thế lực này đều có chung những đặc điểm đó là đột nhiên quật khởi, hoặc là hành tung thần bí bất định, hoặc là có cao thủ giấu mình ở trong gia tộc … và có người trong gia tộc qua lại với Thánh Thiên Giáo một cách bí mật.
Tần Vũ nhìn qua một lượt hắn khẽ mỉm cười quỷ dị, nếu hắn đoán không sai thì mấy cái thế lực này có thể dính líu đến đám dị giáo hoặc thậm chí có thể là chi hệ của đám người ngoại tộc kia.
Nhưng bây giờ hắn chưa vội hành động, hắn sẽ tập trung quan sát động tĩnh của bọn chúng trước, Tần Vũ muốn một khi ra tay phải có kết quả, nếu không sẽ đánh cỏ động rừng.
“Cẩn thận theo dõi!”
Tần Vũ viết lên ngọc giản rồi đưa cho Lăng Thống Lĩnh đưa đi.
Hắn sẽ đến thượng cổ chi địa một chuyến xác thực lại những cái tên trong danh sách này một lượt nữa, hầu hết cái thế lực này có lịch sử rất lâu đời hình thành sau thời đại hắc ám trước, nhưng hết mực kín tiếng đây chính là điểm khả nghi.
Mà những người có thể nắm rõ nhất về đám người này chỉ có thể là tam đại thượng cổ gia tộc mà thôi.
Nhưng nói như vậy không phải là Tần Vũ hắn bỏ qua những thế lực khác, vì hắn cũng đã tính đến chuyện những thế lực này sẽ hòa mình vào Thiên Huyền Đại Lục một cách hoàn hảo để trở thành tay trong cho đám người ngoại tộc.
Nhưng trước mắt vẫn cần phải xử lý những thế lực trong danh sách này trước.
- Người đâu, gửi bái thiếp đến thượng cổ chi địa!
- Rõ!

Trên một con phố nhỏ ở Trung Châu thành Đông Vực, hai người khất cái đi vội vội vàng vàng đâm sầm vào nhau, một tên nói khẽ:
- Đã bị chú ý!
Tên kia liên mồm mắng chửi:
- Tên kia, ngươi mù à, có nhìn đường không vậy? Có tin ta đánh chết ngươi không?
- Ta xin lỗi, ta xin lỗi!
Rồi cả hai tên vừa chửi vừa rảo bước rời đi nhanh nhất có thể.
Tên ăn mày mắng chửi vừa nãy cước bộ càng lúc càng nhanh, hắn liên tục ngoái lại đằng sau khuôn mặt lộ rõ vẻ lo lắng, đột nhiên hắn cắm đầu cắm cổ chạy.
Bịch!
Tên đó đụng trúng vào một người cao lớn trên đường, chỉ thấy hắn bị túm cổ áo lôi đi, tên ăn mày liên tục cầu xin.
- Gia gia tha cho ta đi, là ta mắt mù mới đụng phải ngài …
Nhưng mặc kệ hắn cầu xin thế nào vẫn bị người này lôi vào trong một con hẻm nhỏ, vào tới đây tên kia không nói gì chỉ lấy một thanh chủy thủ đâm vào yết hầu của hắn.
Xong xuôi liền dùng độc dịch hủy thi diệt tích, rồi hắn lột bỏ lớp mặt nạ trên mặt nhanh chóng rời đi.
“Mẹ kiếp, chỉ có chút chuyện cũng làm không xong!”
Tên lạ mặt cao lớn vừa di chuyển vừa chửi thầm trong lòng, nhưng chính hắn cũng không ngờ rằng giờ đây hắn đã bị Hồng Lâu theo dõi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.