Sâu trong rừng rậm, một cái Thần tượng phát sáng rực rỡ trong đêm, yêu thú chia nhau thành từng đàn trú ẩn ở trong này, không xâm phạm lẫn nhau, có mấy người phàm nhân và tu sĩ không kịp chạy về thành trì, cũng tá túc vào đây, ánh mắt lo lắng sợ hãi nhìn về phía đám yêu thú.
Nhưng bọn chúng dường như không có ý định tấn công bọn họ, có lẽ là e sợ Thần tượng trách phạt bọn chúng gây rối mà đuổi ra ngoài, xung quanh, tiếng yêu thú lẫn con người gào thét dữ dội, rợn cả sống lưng, màn đêm ở Thiên Huyền Đại Lục bây giờ chỉ còn lại nỗi kinh hoàng.
Một đứa nhỏ nép vào lòng mẫu thân nó, hai tay vẽ vẽ trên mặt đất hình dạng của mấy con yêu thú, đối với nó, đây cứ ngỡ như là giấc mơ, nó cứ ngây ngây ngô ngô hết nhìn con yêu thú này đến con yêu thú khác.
Một lát sau, tiểu hài đồng bạo gan, tay cầm cái màn thầu cắn dở, chìa tay chia cho con cáo nhỏ ở gần đó, con cáo ban đầu còn sợ sệt, ánh mắt láo liên thăm dò nó và đám nhân loại sau lưng, qua một hồi, phần vì đói bụng, phần vì đứa nhỏ trông có vẻ vô hại, nó lao lên nhanh như chớp giật lấy miếng màn thầu cắn dở, rồi nhanh chóng lùi lại.
Đứa trẻ cũng vì thế mà giật mình, té bệt xuống đất, nhưng trên mặt nở một nụ cười thích thú rạng rỡ, nó lại lấy ra một cái màn thầu dụ dỗ con cáo, con cáo ăn một cái rồi lại một cái dần quen, phút chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897830/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.