Hai tháng sau, tháng năm, trời chớm hạ, ở Thương quốc cũng đã vào mùa thu hoạch.
Mặt trời vừa mới ló qua chân núi, mấy lão nông đã ở ngoài đồng, bắt đầu thu hoạch vụ lúa mùa đông xuân, năm nay mùa màng lại bội thu, hạt lúa nặng trĩu cành, tâm tình của mấy người nông dân vô cùng vui vẻ.
Yêu thú cũng không còn tràn ra quấy phá như mấy chục năm trước nữa, bọn họ lấy tay áo lau mồ hôi trên trán, nhớ lại ngày còn nhỏ khốn khó, sống trong nơm nớp lo sợ, hết sơn tặc thổ phỉ quấy nhiễu, đến yêu thú tràn xuống tàn phá bừa bãi.
Chốc chốc, mấy người phụ nữ, lại dõi mắt trông chừng đám trẻ đang chạy nhảy đùa giỡn trên bờ ruộng, bọn trẻ vừa chạy vừa cười, hi hi ha ha, vui cả một cánh đồng.
Mặt trời đã lên lưng chừng núi, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, soi qua lớp sương mờ mờ ảo ảo buổi sáng sớm, mấy con chim sẻ ríu rít hót trên cành cây đại thụ gần đó, lâu lâu bọn chúng lại đảo mắt xung quanh, rồi đột ngột vỗ cánh xà xuống thật nhanh, đớp mấy con sâu lọ dọ bò trên thân lúa.
Bạch!
Một đứa trẻ tinh nghịch, lấy ná bắn đàn sẻ làm chúng bay tán loạn, một bà cụ mắng nó:
- Nhóc à, lũ chim sẻ bảo vệ mùa màng, không nên giết nó.
Đứa trẻ lém lỉnh, nhanh chân chạy trốn, nó đáp lời lão:
- Dạ bà bà, con nhớ rồi!
Nó chạy ù vào đám cỏ lau, hòa mình với lũ trẻ trong xóm, từng ngọn bông lau rung rinh xào xạc theo bước chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897826/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.