Một khoảnh khắc cuối cùng kia chính Liễu thần là người hủy đi tia thần thức của mình lưu lại trên pháp bảo của Thạch Hạo, để hắn chết trong tay của Tần Vũ. Nàng cũng là bất đắc dĩ, lưu hắn lại chỉ gây thêm họa cho Thạch Tộc và phiền phức thêm cho nàng, nếu đã bất trị thì nàng cũng không cần giữ hắn lại làm gì nữa, tùy tiện tìm một người khác thay thế là được, một cái Luyện Hư trung kỳ nhỏ nhoi mà thôi, không đáng nhắc tới.
Nếu Thạch Hạo biết được điều này, hẳn là hắn sẽ thu liễm rất nhiều, nhưng mà oái ăm thay, hắn thấy mình được Liễu thần trọng tâm bồi dưỡng lại tưởng nàng ưu ái hắn, nên càng phách lối, mà dẫn đến kết cục bi thảm như ngày hôm nay, trong mắt nàng hắn cũng chỉ là một cái công cụ mà thôi.
Lúc này ở bên trong Thạch Tộc tổ địa, Liễu thần truyền âm cho lão tộc trưởng nói:
- Kế hoạch thay đổi một chút, ngươi cho người liên lạc với hắn, chuyện còn lại ta sẽ an bài.
Lão tộc trưởng cung kính nhận mệnh:
- Vâng thưa chủ nhân!
Hơn 500 năm trước, sau khi nàng khôi phục được một phần thương thế, liền tìm một thủ hạ thay nàng hành sự ở đây, nàng bản thể là Liễu Mộc Thụ, vốn dĩ là thụ yêu, nên muốn hồi phục thương thế cần hấp thu lượng lớn huyết nhục của yêu thú. Nếu tự mình ra tay sẽ vô cùng bất tiện, dẫn đến sự chú ý của cao thủ ở Thiên Huyền Đại Lục, thậm chí là hấp dẫn địch nhân của nàng tìm đến.
Chính vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897809/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.