Đám người Tần Vũ đang cấp tốc di chuyển khỏi Táng Địa, những chuyện vừa nãy làm hắn có cảm giác bất an không thôi, hắn không nghĩ Hắc Ám trường dạ là một tai họa tự nhiên như tu sĩ ở Thiên Huyền Đại Lục vẫn nghĩ xưa nay.
Đằng sau màn sương này chắc chắn ẩn giấu bí mật kinh thiên động địa, ngay cả lão bà bà cũng úp úp mở mở về điều đó thông qua câu nói “bây giờ biết quá nhiều chuyện cũng không tốt”, nếu quả thật đây là một tai họa tự nhiên lão bà bà đã không phải nói như vậy với hắn.
Tần Vũ cực kỳ để tâm về chuyện này, ngày trước, lúc chưa xuyên không hắn cũng đọc nhiều tiểu thuyết tu tiên trên mạng, nhưng chuyện Hắc Ám trường dạ cũng là lần đầu hắn gặp phải, nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ cũng không phải không có manh mối, nhưng mà hắn cần phải có thêm chứng cứ để xác thực suy nghĩ của mình.
Hơn nữa, tu vi cảnh giới càng lên cao, vật phẩm và công pháp vượt ngoài thần cấp cũng dần xuất hiện, đây không phải là dấu hiệu cho thấy, Độ Kiếp kỳ hay Thần cấp vật phẩm cũng chưa phải là giới hạn cao nhất hay sao. Đột nhiên hắn rùng mình một cái, nhớ lại lời của Viêm Phù Tổ Sư lão nhân ngày đó, chẳng lẽ, quả thật còn có cảnh giới cao hơn Độ Kiếp kỳ.
Tần Vũ hít một ngụm khí lạnh, nhớ tới lão Thái bà bên cạnh hắn, đến bây giờ hắn vẫn chưa thể dùng [Thần Nhãn] để tra xét tu vi của lão, như vậy đã phần nào khẳng định được suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897789/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.