Qua một lúc lâu, Tần Vũ lên tiếng hỏi:
- Bối huynh, Tấn Sơn huynh đâu ?
Bối Nhĩ La bối rối trả lời:
- Quả thật là lúc sau ta với Tấn huynh lạc nhau, nên giờ cũng không rõ.
Tần Vũ trầm ngâm rồi nói:
- Vậy chúng ta chờ thêm một lát nữa.
Bối Nhĩ La lắc đầu nói:
- Dựa theo mô tả của mọi người, hẳn là hắn không được dẫn đường bị vây trong mê trận đến chết rồi.
Chu Tư Lệ khẽ gật đầu, Tần Vũ vẫn như cũ nói:
- Không sao, chúng ta cứ chờ thử thêm một ngày, nếu thật huynh ấy vẫn không ra, thì chúng ta để lại lời nhắn rồi tiếp tục xuất phát.
Bối Nhĩ La gật đầu đồng ý, đồng thời lòng phòng bị đối với hai người Tần Vũ và Chu Tư Lệ cũng giảm xuống rất nhiều. Ban đầu hắn còn nghĩ hai người bọn họ có thể thông đồng giết Tấn Sơn, nhưng dựa theo hành động hiện tại thì có lẽ là không phải như vậy.
Hơn nữa, có Tử Yên ở đây, con nít thường không nói dối, hắn cũng an tâm không ít. Nhưng trong lòng bây giờ vẫn khẩn trương hơn rất nhiều, bởi vì đã có một người ngã xuống.
Thẳng thắn mà nói, nếu phải giao chiến với hai người, Bối Nhĩ La hắn cũng không sợ, bởi vì hắn có tia khí tức của Đại Thừa sơ kỳ cao thủ, là lão tổ Bối gia cho hắn. Còn hai người trước mặt là tán tu mà thôi, hậu đài chắc cũng không có bao nhiêu sát chiêu.
Qua một ngày sau, không thấy Tấn Sơn đi ra, Bối Nhĩ La cũng không còn kiên nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897771/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.