Hồn ngọc của Tu Nhai vỡ nát, lão sư của hắn hừ lạnh, quăng ra một xó, lẩm bẩm chửi:
- Hừ, đúng là một tên phế vật, vô dụng!
Ban đầu lão bằng bí thuật phát hiện huyết mạch thần ma bàn cổ của hắn, nên âm thầm thi triển bí thuật giúp hắn che giấu. Vốn dĩ lão định nuôi dưỡng Tu Nhai đến Luyện Hư kỳ rồi mới hấp thu, nào ngờ tên này gặp bình cảnh mười mấy năm liền không thể đột phá, làm lão cũng vô cùng bực bội.
Nay lại chết ở bên ngoài, ấn ký truy tung cũng đột ngột biến mất, làm lão vô cùng tức tối, lão siết chặt tay nói:
- Khốn kiếp! Là tên nào dám hớt tay trên của ta ?
Lão lần lượt lẩm nhẩm tính xem có tên trưởng lão nào vắng mặt trong thời gian gần đây hay không, để lão còn dò xét xem có phải mấy tên này cướp mất huyết mạch thần ma bàn cổ của lão.
Hai mắt lão hung quang mãnh liệt nhìn về phía Trung Nguyên, có lẽ lão phải đích thân đến đây một chuyến điều tra thực hư đằng sau cái chết của Tu Nhai. Miệng lão vẫn lầm bầm chửi:
- Mẹ kiếp!
Truyền thừa Hấp Huyết Chưởng hắn cũng đang nắm giữ, bây giờ chết không đối chứng, sau này lão cũng khó bàn giao lên bên trên, lần trước lão lén lút đưa hắn đi tiếp nhận truyền thừa bên trong Táng Địa, hy vọng giúp hắn sớm đột phá, ai ngờ đâu hắn phế vật như vậy.
Bây giờ trong lòng lão vô cùng cấp bách, nghĩ đủ loại lý do, để sau này bàn giao với bên trên, chuyện này một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897768/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.