Chương trước
Chương sau
Cho đến thời điểm hiện tại, Tần Vũ đã thành công thiết lập uy danh của hắn ở Nhân Tộc vực. Mọi chuyện bây giờ đều đã hanh thông hơn trước rất nhiều, bởi vì, không còn ai dám trêu chọc quyền uy của hắn nữa.
Bảo Tín Thương Đoàn cứ vậy dựa thế Tần thế gia và Tần Vũ hắn mà sinh sinh phát triển thần tốc, với tốc độ này, chẳng mấy chốc có thể vượt qua sản nghiệp Hồng Lâu và Ám Dạ Hành của phụ mẫu hắn. Thậm chí, sau này có thể lật đổ được Bảo Kim Thương Đoàn đưa toàn bộ sinh ý ở Nhân Tộc vực nắm đến trong tay.
Giải quyết xong xuôi mấy chuyện này, Tần Vũ cũng an tâm gác lại sự vụ ở thế tục, chuẩn bị trở về tông môn thuê tháp tu luyện tranh thủ đột phá Luyện Hư kỳ tam trọng thiên, trước khi vi hành về Đông Bắc của Thiên Huyền Đại Lục. Còn lại chuyện ở đây hắn giao lại cho mấy vị phu nhân và Lăng thống lĩnh tiếp tục phát triển trên kế hoạch mà hắn đã vạch ra sẵn.
Tần Vũ luôn cẩn trọng dặn dò bọn họ, mọi chuyện đều lấy căn cơ làm trọng tâm, ổn định phát triển chậm rãi, làm đến đầu chắc chắn đến đó rồi mới tính đến chuyện mở rộng, dục tốc bất đạt, hắn cũng không cần sản nghiệp quy mô lớn mà có thể bị đổ gãy trong phút chốc.
Cho nên mười năm qua, hắn chỉ tập trung phát triển ở U Lâm thành làm trọng điểm, còn lại chỉ cài cắm dần dần phân bộ của Bảo Tín Tiền Trang thông qua sản nghiệp của phụ mẫu hắn và Tần thế gia, từ từ từng bước tiến tới.
Ngoài ra, Tần Vũ đặc biệt chú ý đến phát triển Bách Quỷ binh đoàn, bởi vì bọn họ sau này sẽ là chiến lực chủ chốt của Tần Vũ. Bách Quỷ binh đoàn được huấn luyện từ nhỏ, đào tạo cực kỳ bài bản và tuyệt đối trung thành với hắn.
Trong khi đó, Bách Quỷ quân doanh sẽ bao gồm những tu sĩ được tuyển mộ bên ngoài, cũng được Tần Vũ cho người huấn luyện bài bản, nhưng chủ yếu là để nâng cao quân số, hỗ trợ cho chiến lực trung tâm là Bách Quỷ binh đoàn.
Việc thành lập quân đội như thế này, thế gia nào cũng làm, tuy nhiên, trọng điểm khác nhau ở chỗ đào tạo và huấn luyện bọn họ. Hơn nữa, thông qua ba trận chiến vừa rồi, tu sĩ tán tu bình thường, đều lựa chọn gia nhập Bách Quỷ quân doanh, bởi vì ở đây luật lệ tuy hà khắc, nhưng phần thưởng tuyệt đối xứng đáng với công lao bỏ ra. Chế độ quân hàm và thăng cấp tuyệt đối minh bạch, chỉ luận chiến công và thực lực, không luận thứ khác.
Cho nên những tu sĩ muốn đổi đời, đều chọn đến đây gửi gắm ước mơ và hy vọng của mình, chỉ cần phấn đấu trở thành thập bách phu trưởng, liền trở nên cực kỳ uy quyền, không những vậy tài nguyên tu luyện cũng dồi dào.
Tần Vũ để duy trì trật tự trong quân doanh cũng thiết lập ra Thiết Binh Luật, và Hình Bộ Binh, để thiết lập nguyên tắc tu luyện và hành sự trong quân doanh. Một khi phạm tội, không luận công lao, không luận thứ bậc và thân phận, lập tức lôi ra chém đầu.
Tháng vừa rồi, sau khi Thiết Binh Luật ban bố, Tần Vũ lôi ra trảm liền 3 vị thập bách phu trưởng, cùng 10 vị bách phu trưởng có biểu hiện tham ô nhũng nhiễu trong quân đoàn, làm cho quân doanh cực kỳ sợ hãi. Bọn họ bây giờ, ai cũng xác định đã vào trong Bách Quỷ quân doanh chỉ có một con đường chuyên tâm tu luyện, tuân thủ Thiết Binh Luật nghiêm chỉnh, cố gắng lập đại công để được thăng quân hàm đổi đời, không dám tơ tưởng đến chuyện khác nữa.
Luận về uy danh của Tần Vũ mà nói, không phải ngày một ngày hai, đặc biệt là hung danh quản thủ hạ như sát thần của hắn. Khác với người của các thế gia Nhân Tộc vực, sợ tổn hại thực lực thủ hạ dưới trướng mà có chút nhùng tay. Tần Vũ lại nghĩ khác, một lần vi phạm lập tức xử trảm, không có cơ hội sửa sai, để lại sâu mọt, trước sau gì cũng căn cơ cũng sụp đổ, chi bằng chịu thiệt thòi trước mắt, ổn định căn cơ về sau.
Tần Vũ lần nữa nhìn địa đồ phân bổ thế lực ở Nhân Tộc vực, ở phía Tây Bắc Đông Vực và Tây Nam Trung Nguyên, bây giờ đã có thêm mấy ngọn cờ đồ hình Bách Quỷ, đại diện cho cơ nghiệp của hắn ở đây. Phóng tầm mắt nhìn kỹ, thì hai nơi này vô tình lại nằm ở vùng trung tâm của Nhân Tộc vực, không biết là vô tình hay là hắn cố tình lựa chọn hai điểm này mà xây dựng căn cứ nữa. Một điểm ở phía bắc, một điểm ở phía nam, khóa chặt lại Trung Thổ.
Tần Vũ nhếch mép nở một nụ cười quỷ dị, hắn đặt lên trên, hai cỗ chiến xa, từ U Lâm thành và Hoàng Đô thành quay đầu về Trung Thổ, hắn thật muốn lật đổ vị thế bá quyền của thượng cổ tông môn ở đây, nhưng đó là chuyện của rất lâu sau này, bây giờ hắn vẫn còn chưa đủ thực lực để làm điều đó.

Trên không trung, một tên thiếu niên anh tuấn tiêu sái, cùng với một tiểu la lỵ ngồi vắt vẻo trên vai, chân đạp trên lưng Giao Long Đại Thừa kỳ đang lao ầm ầm về phía Trung Thổ, vân vụ cuồn cuộn một góc trời.
Kim Mao nắm chặt sừng con Giao Long, hai mắt chớp động, tinh nghịch nhìn ngó khắp nơi, đã năm năm rồi Tần Vũ mới trở về tông môn. Hắn về đây thăm nhị tỷ, thăm Tần Tố Tố và lão sư hắn, rồi sẽ bế quan đột phá Luyện Hư kỳ tam trọng thiên bằng lôi hệ chân khí.
Mấy ngày trước, Tiêu Chiến đã cho người giao đến Lôi Linh Đan để hắn có thể thuận lợi đột phá, có một vị huynh đệ là khí vận tử nắm trong tay đan đạo quả nhiên lợi hại vô cùng. Hơn nữa, trong 10 năm vừa qua, hệ thống cũng đã kết thúc thời gian tích lũy một bình “Dược dịch lĩnh ngộ thuộc tính chân khí”, có thêm vật phẩm này hỗ trợ Tần Vũ càng nắm chắc có thể đột phá Luyện Hư kỳ tam trọng thiên bằng lôi hệ chân khí.
Tần Vũ từ từ hạ xuống, hắn vẫn như vậy một mực giữ lễ nghĩa với thượng cổ tông môn, chậm rãi cất bước tiến về đại môn của Thượng cổ Thanh Vân tông. Lúc này Tam Long đã hóa thành một con Giao Long nhỏ, quấn quanh cánh tay hắn, gác đầu lên bả vai, nhìn vô cùng soái khí.
Hai vị lão thái tổ ở sâu bên trong tông môn, đối với biểu hiện này của hắn vô cùng hài lòng. Tần Vũ tung hoàng ngang dọc bá khí ở trên thiên hạ là vậy, nhưng khi về tông môn, bái kiến trưởng bối và lão sư vẫn một mực phép tắc lễ nghĩa và khiêm nhường.
Trưởng bối trong tông, cũng chú ý hắn từ đằng xa, nay thấy hắn như vậy, lại càng tán thưởng, nhìn hắn vô cùng thuận mắt, thắng không kiêu căng, mạnh không phách lối, hiếu kính trưởng bối quả thật là nhân phẩm vô cùng tuyệt mỹ.
Tần Vũ đứng trước nội môn cảm khái một chút, thật hoài niệm, hắn chợt nở một nụ cười tà mị. Tần Vũ tham vọng biến Thanh Vân tông thành hậu đài cho mình, sau này trợ giúp hắn một tay thu phục thiên hạ. Chuyện này trước giờ chưa ai dám nghĩ đến, nhưng mà Tần Vũ hắn dám nghĩ đến, không những vậy hắn còn dám làm, và hiện tại hắn đã làm. Điều đầu tiên chính là hắn đang thu phục nhân tâm và sự ủng hộ của toàn bộ mọi người ở đây.
Mấy tên đệ tử gác đại môn thấy Tần Vũ, vội vàng cung kính nói với hắn:
- Bái kiến Tần sư huynh!
Tần Vũ cũng chắp hai tay đáp lời bọn hắn:
- Gặp qua các vị huynh đệ!
Tần Vũ bước chân lên đại lộ nối thẳng với truyền tống trận nội môn, hai bên đệ tử rối rít chào hắn, hắn cũng chắp tay đáp lời bốn phương tám hướng, vô cùng ra dáng đại sư huynh của tông môn.
Bọn họ bây giờ trong lòng sướng lâng lâng, sát thần Tần thế tử vậy mà đáp lời bọn họ, thật là vinh dự, thoáng chốc hảo cảm của mấy vị đệ tử trong tông môn đối với hắn cũng tăng thêm một mảng lớn.
Mấy vị muội tử thấy Giao Long trên cánh tay của hắn vô cùng soái khí, liền liên tục ngưỡng mộ nhìn qua bên đây, thầm ước ao mình được Tần thế tử thu làm tiểu thiếp, một bước lên mây, trở thành Tần thiếu phu nhân hô mưa gọi gió.
Tần Vũ cũng nhẹ nhẹ huy động phong bạo quấn lấy thân hắn, gió thổi tóc hắn bay phiêu du trong gió, đạo bào phất phới tà tà lại càng thêm anh tuấn tiêu sái, Diệm Cơ thấy vậy bĩu môi truyền âm:
- Đệ nếu không làm Tần thế tử của Tần thế gia, chắc chắn là trưởng đoàn hí kịch nổi danh thiên hạ!
Tần Vũ mặc kệ Diệm Cơ, cứ như vậy mà trang bức đi về truyền tống trận vào bên trong nội môn.

Vào đến nội môn, hắn gọi phi kiếm cấp tốc phi hành về đình viện của Thiên trưởng lão, thỉnh an lão trước tiên.
Tần Vũ thấy Thiên trưởng lão đã chờ sẵn trong đại sảnh, vội vàng cung kính thỉnh an lão:
- Đệ tử Tần Vũ thỉnh an sư phụ!
Thiên trưởng lão trong lòng vui mừng nhìn tên đệ tử trước mặt, nhưng bên ngoài lại hờ hững nói:
- Tung hoành thiên hạ gặp bình cảnh liền về tông môn đột phá sao ?
Lão liếc mắt đã nhìn ra chân khí tích lũy hùng hậu trong đan điền Tần Vũ, nên hắn về đây làm gì lão liền dễ dàng đoán ra, vui vẻ châm chọc hắn một câu.
Cái tên đệ tử thân truyền trước mặt này, mấy năm này làm lão thật nở mặt nở mày, vô cùng bá khí khắp Thiên Huyền Đại Lục. Bây giờ khắp tứ đại thượng cổ tông môn nhân tộc ai ai cũng biết lão có một tên đệ tử thân truyền hào khí ngút trời, danh hào Tần thế tử, một hơi ba trận liền oanh sát Đông Tấn Quốc Trung Nguyên, uy danh đỉnh đỉnh thế hệ đời này trong thiên hạ.
Tần Vũ ngượng nghịu nhìn lão, cười hề hề rồi nói:
- Sư phụ cao minh, ở dưới thương khung Thiên Huyền Đại Lục có lẽ không có bao nhiêu chuyện qua mắt được sư phụ!
Lão cười vui vẻ đáp lời hắn:
- Haha, ngươi ngược lại công phu vuốt mông ngựa cũng không tầm thường!
Tần Vũ và lão hàn huyên tâm sự một lát, rồi hắn từ trong không gian giới chỉ lấy ra hàng loạt hộp ngọc lớn có, nhỏ có, đây toàn bộ đều là sản vật quý giá ở Trung Nguyên, hiếm thấy vô cùng, hắn nói:
- Thưa sư phụ, đệ tử ngao du thiên hạ, phát hiện một vài kỳ trân dị bảo, muốn hiếu kính dâng lên cho người, mong sư phụ không chê!
Lão phất tay mở hàng loạt hộp ngọc, trong ánh mắt lộ lên vẻ thích thú nồng đậm, vui vẻ nói:
- Haha, lễ này lão phu nhận, có một tên đệ tử như ngươi thật là may mắn!
Tần Vũ cung kính đáp lễ lão:
- Sư phụ quá lời, đây là bổn phận của đệ tử, một ngày làm sư phụ, cả đời làm cha.
Lão bật cười thích thú khi nghe hắn nói như vậy, nhìn hắn càng lúc càng ưng mắt, quả nhiên là lão không chọn sai người.
Lão lật tay, trong hư không xuất hiện một cái pháp bảo hình lôi cầu, lão nói:
- Đây là bán thần cấp pháp bảo Lôi Chấn Tử, năm đó ta dùng nó tung hoành Thiên Huyền Đại Lục cho đến đại thừa kỳ cảnh giới. Bây giờ cũng chỉ là vật ngoại thân, giao lại cho người, phối hợp với Mộc Kiếm lần nữa giương danh thiên hạ.
Tần Vũ vô cùng mừng rỡ nhận lễ của lão, hắn cung kính nói:
- Đệ tử tạ ơn sư phụ ưu ái.
Nói rồi Tần Vũ và lão sư hắn trò chuyện thêm một lúc thì hắn xin phép cáo lui, không quấy rầy lão nữa, Tử Yên cũng lễ phép chạy lại ôm chân lão một cái rồi mới chạy theo Tần Vũ, làm lão bật cười thích thú một tràng dài.
Tên đệ tử này của lão vẫn như vậy, mỗi lần gặp hắn đều là chuyện vui, những năm tháng tẻ nhạt này của lão cũng thêm màu sắc thú vị, đỡ nhàm chán hẳn ra.
Tần Vũ hướng về sâu bên trong nội môn, hắn từ chân núi đã bắt đầu hạ xuống, chậm rãi tản bộ đi lên bên trên, không quên cẩn thận dặn dò ba người Tử Yên:
- Tý nữa các ngươi lên đó phải hết mực cung kính, không được làm loạn.
Kim Mao như hiểu hắn dặn dò, ôm chặt Tử Yên không rời nửa bước. Tần Vũ bước đến sơn phong liền chắp tay, cung kính hành lễ, hắn nói vừa đủ nghe:
- Đệ tử Tần Vũ thỉnh an nhị vị lão thái tổ.
Hai lão chậm rãi từ trong đình viện đi ra, gật đầu ra hiệu cho phép Tần Vũ tiến vào.
Tần Vũ chậm rãi lấy ra chân khí linh dịch pha với mấy loại dược liệu cao cấp chậm rãi tưới lên Thần Thụ, cổ thụ rung rinh như thể đang vô cùng hưởng thụ. Tần Vũ lần trước nhờ [Thần Nhãn] mà biết Thần Thụ cần gì, nên cố ý chuẩn bị như vậy cũng là lấy lòng hai lão ở đây và cổ thụ này.
Lão thái tổ bà bà nhìn hắn một cái thật sâu rồi chậm rãi nói:
- Làm sao ngươi biết những thứ này ?
Tần Vũ chậm rãi trả lời lão:

- Đệ tử nhờ một số cơ duyên mà biết đến chuyện này, cũng mong muốn ra một phần sức bảo trụ sự hưng thịnh của tông môn.
Lão thái tổ bà bà chậm rãi ưng thuận gật đầu không nói gì thêm.
Tần Tố Tố từ bên trong mật thất tu luyện lao ra như tia chớp nhảy bổ vào lòng Tần Vũ, nó khóc mếu máo:
- Ca ca, muội nhớ huynh.
Tần Vũ cũng nhẹ nhàng, vuốt mái tóc của nó rồi nói:
- Huynh cũng vậy!
Tiểu nha đầu bây giờ đã trưởng thành, đã là một tiểu cô nương xinh đẹp, nhưng vẫn như cũ, nhõng nhẽo với hắn. Dỗ mãi nàng mới chịu nín, Tần Vũ với Tố Tố tâm sự hồi lâu, bây giờ Tố Tố đã đạt đến Hóa Thần sơ kỳ, tốc độ này quả thực nhanh.
Nhưng ngẫm nghĩ kỹ cũng đúng, nàng được đích thân hai vị lão thái tổ dạy dỗ, hơn nữa nồng độ chân khí xung quanh Thần Thụ vô cùng nồng đậm, phải nói là gấp đôi chỗ khác ở nội môn thượng cổ Thanh Vân tông, kết hợp pháp trận tu luyện ở trong mật thất hiệu quả chắc chắn sẽ rất cao.
Nói chuyện hồi lâu, nó quay sang nhìn lão thái tổ bà bà, rưng rưng nước mắt nói:
- Bà bà, bây giờ con có thể theo ca ca rồi chứ ?
Lão thái tổ bà bà chậm rãi lắc đầu, lão nói:
- Ài, lần này hẳn là ca ca của con về đây để bế quan đột phá, rồi hẳn là sẽ tiến về Đông Bắc Trung Nguyên, con vẫn nên ngoan ngoãn ở đây tu luyện thì hơn.
Tố Tố òa khóc dữ dội, nó nhìn Tần Vũ, hy vọng hắn nói đỡ mấy lời, nhưng quả thật chuyến đi sắp đến hung hiểm vô cùng, hơn nữa, hắn còn chuyện phải làm không phải là đi du ngoạn, vẫn nên để nàng ở nhà tu luyện thì hơn.
Tần Vũ thở dài, chậm rãi nói với nó:
- Muội ở lại cố gắng tu luyện, ca ca sẽ thường xuyên ghé thăm muội.
Nói rồi hắn lấy ra một cái trâm cài tóc, chậm rãi chải tóc cho nó, rồi cài trâm lên, nó cứ vậy khóc nức nở, hắn cũng đau lòng, nhưng không thể nào làm gì khác được.
Kim Mao hai mắt chớp động, nhảy vào lòng Tố Tố an ủi nàng, tiểu nha đầu cứ vậy ôm Kim Mao khóc, thẳng tới lúc ngủ thiếp đi trong lòng Tần Vũ lúc nào không hay.
Tố Tố đã bị lão già bỏ rơi một lần, nàng chờ mãi, chờ mãi, không thấy lão quay về đón nàng. Nên bây giờ, đối với Tần Vũ cũng vậy, tiểu nha đầu rất sợ một ngày hắn đi không trở lại. Tố Tố nằm ngủ vậy mà tay nó bấu chặt cánh tay Tần Vũ, chặt đến nổi hằn lên năm đầu ngón tay.
Tần Vũ cũng xót xa nhìn tiểu nha đầu, hắn có chút mủi lòng, ngước nhìn hai vị lão thái tổ, lão thái tổ bà bà chậm rãi lắc đầu. Hắn liền hiểu ý, hẳn phải có chuyện sâu xa gì đó nên hai lão mới đích thân dạy dỗ nàng như vậy.
Tần Vũ để lại Kim Mao coi như bầu bạn an ủi Tố Tố để nàng đỡ cô đơn trống trải, hắn cũng để lại một cái không gian trữ vật, trong đó hắn nhờ Tần Nhược Tuyết chuẩn bị nàng một vài thứ nữ nhân ưa dùng.
Lão thái tổ chậm rãi nói với hắn:
- Nếu như ngươi có tiến về Đông Bắc, hãy ghé qua Thương Quốc tìm thần thú Thiên Cẩu bảo với nó, Tiên Sơn lão thái tổ đã tha thứ cho nó, mau mau trở về.
Tần Vũ cung kính nhận mệnh lệnh:
- Đệ tử sẽ dốc hết sức hỗ trợ tông môn.
Lão gật đầu, rồi đưa hắn một cái vòng cổ có chuông bạc, đoạn nói tiếp:
- Đây là thứ để trấn áp nó, nếu nó không nghe lời, lấy vật này áp chế nó.
Tần Vũ cung kính lấy hai tay đón lấy, rồi đoạn cáo biệt hai lão, không quấy rầy hai lão thanh tu nữa.
Khó khăn lắm Tần Vũ mới gỡ được tay của Tố Tố ra. Tố Tố nàng đã tỉnh từ lâu, nhưng không dám tiễn biệt hắn, cứ nằm vậy ôm Kim Mao mà nước mắt lăn dài trên khuôn mặt. Đợi Tần Vũ bước xuống sơn phong Tố Tố mới dám mở mắt ra, chạy về phía đại môn nhìn gắt gao bóng lưng Tần Vũ, nhỏ giọng nói:
- Ca ca, đừng bỏ rơi muội.
Tần Vũ như nghe thấy lời của tiểu nha đầu, hắn nói:
- Lần sau nhất định sẽ đưa muội hành tẩu thiên hạ.
Lúc này nàng mới chịu cười, cười thật tươi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.