Chương trước
Chương sau
Sáng sớm ở Vô Ưu thành,
Mấy tu sĩ và thường dân đứng từ xa quan sát về hướng Ngạo gia bàn tán xôn xao.
- Không biết bọn họ chọc phải ai mà bị vây giết cỡ này ?
- Nghe nói là Liệt Dương công tử, Liệt gia ở U Lâm thành.
- Vậy sao đạo hữu ?
- Đúng đó hắn bây giờ là đệ tử thân truyền của Đại Trưởng Lão thượng cổ tông môn Yến Sơn tông, uy quyền không nhỏ đâu.
- Chậc, lần này Ngạo gia xong đời rồi, nhìn xem phải có đến 50 Hóa Thần cảnh tu sĩ, 200 Nguyên Anh cảnh tu sĩ bao vây bọn họ.
- Trời, thanh thế lớn như vậy, lần này Liệt Dương chân chính muốn vỗ mặt Tần Vũ, thế tử của Tần thế gia đi.
Mấy tên tò mò hỏi dồn dập.
- Đạo hữu, nói rõ hơn đi.
- Hừ, các ngươi là không biết, Ngạo Dương con cháu Ngạo gia là thủ hạ đắc lực của Tần thế tử, vậy mà Liệt Dương còn dám vây giết, hòng diệt tộc Ngạo gia.
- Uy, khủng bố như vậy, không biết là ai chống lưng cho Liệt gia U Lâm thành mà hắn dám làm đến mức này a.
Tên này tiếp tục khoa trương giùm người.
- Nghe đâu là thượng cổ gia tộc đó đạo hữu.
- Nha, chuyện này quả nhiên là kinh thiên.
Một đám tu sĩ, xen lẫn đệ tử của mấy thượng cổ tông môn đang ra ngoài lịch luyện, tiện thể qua đây hóng hớt, tụm năm tụm bảy bàn tán xôn xao.
Thanh thế một trận này Liệt Dương làm thật rầm rộ, hắn muốn đưa uy danh Liệt gia lên hàng ngũ thế gia ở Đông Vực, đồng thời đạp Tần Vũ dưới chân để gầy dựng uy danh của hắn.
Bây giờ Liệt Dương vô cùng tự tin, có lão sư hắn là Đại Thừa Kỳ ngũ trọng thiên làm chỗ dựa, cộng thêm Lâm gia Tam trưởng lão nhất mạch và Cổ gia Tam trưởng lão nhất mạch hậu thuẫn sau lưng, hắn không sợ đám người Tần thế gia nữa.

Cùng lắm sau khi giết Tần Vũ hắn lại chui vào trong tông môn tu luyện, đột phá Hợp Thể kỳ mới đi ra, cho dù Tần thế gia có gan to đến đâu cũng không dám xông loạn vào thượng cổ Yến Sơn tông đòi người.
Ngoài này có Lâm thế gia cùng thượng cổ Cổ gia bảo vệ gia tộc, Tần thế gia muốn tiêu diệt bọn họ cũng phải suy nghĩ cẩn thận.
Nhưng đó là hắn tự huyễn hoặc mình theo lời dụ dỗ của Lâm gia Tam trưởng lão và Cổ gia Tam trưởng lão mà thôi, hai lão còn chưa đủ để đại diện cho Lâm thế gia và thượng cổ Cổ gia hành sự ở thế tục.
Bọn họ dùng lời ngon ngọt để gài Liệt Dương dẫn dụ Tần Vũ ra để thủ hạ của hai lão có cơ hội giết Liệt Dương, sau đó phủi sạch trách nhiệm lên tên Liệt Dương này. Bọn họ cũng chỉ núp ở phụ cận ra tay ám toán mà thôi.
Bởi vì vậy hắn mới coi trời bằng vung mà huênh hoang làm ra thanh thế lớn như vậy. Còn Lâm gia Tam trưởng lão và Cổ gia Tam trưởng lão hai lão cáo già này, lại cười thầm trong lòng, lần này có pháo hôi chịu chết thay cho bọn họ, bọn họ cũng không tiếc gì mà không tận lực lợi dụng.
Liệt Dương bây giờ, hắn vẫn còn tưởng rằng hai lão nhìn trúng thiên phú và tư chất của hắn, muốn bồi dưỡng hắn, tiện thể nâng đỡ Liệt gia phát triển, nhưng nào có ngờ, hai lão âm hiểm bực này!
Liệt Dương chưa muốn ra tay là muốn để cho Tần Vũ và Ngạo Dương chứng kiến người thân của mình chết trước mặt bọn họ, để cho hai người bọn họ, cảm nhận lại nỗi đau ngày đó mà Liệt Dương hắn trải qua khi Hạo Thiên bị giết chết trên võ đài.
Hắn nhận được tin báo Tần Vũ đã xuất hiện ở phạm vi 1000 dặm, liền bắt đầu cho người oanh kích đại trận phòng hộ của Ngạo gia. Đại trận này của Ngạo gia, là do Tần Vũ tặng cho lão tổ Ngạo gia, đồng thời cho thủ hạ hỗ trợ bố trí, có thể chống đỡ được 10 kích toàn lực của Hợp Thể Kỳ đỉnh phong.
Cho nên bây giờ Liệt Dương muốn phá đại trận phòng hộ này, dưới tình huống Ngạo gia liên tục duy trì cũng mất một khoảng thời gian, hắn muốn cho bọn họ thấy, khi bọn họ vừa về tới, thì Ngạo gia đang bị tàn sát.
Tên Liệt Dương cười gằn dữ tợn, lớn tiếng nói:
- Nam giết, nữ bắt lại nô dịch, haha, phá cho ta!
Bành! Bành!
Hàng loạt công kích dữ dội nện thẳng lên đại trận phòng thủ của Ngạo gia. Liệt Dương lúc này lăng không đứng thật cao một mình, uy nghi ngạo nghệ chỉ đạo thủ hạ bên dưới. Hai mắt hắn cực kỳ dữ tợn.
Phụ nữ và trẻ em bên trong Ngạo gia ôm nhau thút thít khóc, bây giờ Tần thế tử còn chưa đến, bọn họ không biết chống đỡ được bao lâu, nhìn đám cao thủ bên trên mà họ tuyệt vọng trong lòng.
“Không lẽ Ngạo gia đến đây là kết thúc hay sao, Ngạo Dương ngươi hãy báo thù cho chúng ta”
Trên dưới Ngạo gia bây giờ một mảnh tang thương tuyệt vọng, mấy thiếu niên, thiếu nữ trẻ tuổi bây giờ đã sớm buông xuôi. Làm sao bọn họ có thể chống lại một đội quân hùng mạnh đến như vậy.
“Lão thiên, người hãy phù hộ cho Ngạo gia thoát một kiếp nạn này”

Bỗng chốc thiên địa tối sầm lại, gió xung quanh cũng ngừng thổi, một mảnh yên tĩnh quái dị đến lạ thường. Tên Liệt Dương cảm giác được nguy hiểm, nhưng đã chậm hắn bây giờ lăng không đứng một mình, nào có ai che chắn cho hắn chứ, hoảng hốt hắn định kích hoạt pháp bảo hộ thân thì ngay lập tức một loạt mũi tên bắn về phía hắn.
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG
Cửu trùng tiễn, Trụy Nhật Tiễn pháp nện thẳng lên người Liệt Dương, nhục thân vừa vỡ nát, Nguyên Anh bản mệnh còn chưa kịp định hình, trực tiếp bị chấn nát, thần hình câu diệt, lập tức bỏ mạng.
[Đinh! Hoàn thành trảm sát khí vận chi tử Liệt Dương 4 sao]
Cả Vô Ưu thành dưới dư uy chín tiễn này ầm ầm rung chuyển, xung quanh hai mươi trượng đất đá nhà cửa thành trì nát bấy nhầy như tương, mặt đất bị oanh thủng một lỗ lớn sâu và rộng hơn hai mươi trượng.
Lôi điện liên tục oanh kích không ngừng, hỏa diệm bùng nổ sáng rực một góc Vô Ưu Thành, dư uy cửu trùng tiễn trực tiếp giết chết hơn ba bốn mươi tên Nguyên Anh kỳ tu sĩ đứng trong phạm vi oanh kích.
Gần chục tên Hóa Thần Kỳ đứng ngay bên dưới Liệt Dương cũng trực tiếp vong mạng, mấy tên Hóa Thần Kỳ đứng xung quanh bên dưới hắn cũng bị chấn cho nhục thân tan nát.
Mấy tu sĩ và đệ tử tông môn ở xa thấy chín tiễn này, hít một ngụm khí lạnh, bây giờ bọn họ đã nổi da gà khắp người. Chín tiễn này nhanh kinh khủng, nháy mắt như thuấn di đã vọt tới, uy lực kinh thiên động địa. Một tên đệ tử tu vi Hợp Thể kỳ nhìn về phía Tần Vũ rồi la lớn:
- Là Tần thế tử, chính hắn bắn ra chín tiễn kinh thiên này!
Mấy tên Hóa Thần cảnh tu sĩ và Nguyên Anh cảnh tu sĩ còn lại, thấy một màn này hoảng sợ chạy tán loạn. Lúc này thủ hạ của Tần thế gia cũng đã đến, lao vào tàn sát đám ô hợp này.
Con Giao Long Hợp Thể kỳ đỉnh phong, như hổ lạc đồng bằng, trực tiếp cắn nuốt mấy tên Nguyên Anh kỳ tu sĩ, cực kỳ dữ tợn. Thoáng chốc thế trận đảo ngược, thủ hạ đi theo Liệt Dương bây giờ tan đàn xẻ nghé, bị thủ hạ Tần thế gia tàn sát liên tục, bỏ lại nhục thân huyết độn chạy tán loạn.
Vừa ra khỏi cổng thành, liền bị Ám Dạ Hành phục kích giết sạch, trong lòng bọn họ hối hận không thôi. Cái gì mà Lâm thế gia và thượng cổ Cổ gia bảo vệ, cái gì mà lập uy với tu chân giới Đông Vực, cái gì mà tu sĩ lập đại công đầu tiên cho Liệt thế gia. Tất cả đều là hão huyền, thực lực của Tần thế gia cực kỳ khủng bố.
Một trận này Tần gia lão tổ cũng mượn tay trấn áp tứ phương, nên đã điều động toàn tinh nhuệ trong Tần thế gia, đến đây trợ uy cho Tần Vũ mà tàn sát địch nhân.
Lâm gia Tam trưởng lão và Cổ gia Tam trưởng lão, nấp ở một bên quan sát cũng hít vào từng ngụm khí lạnh, đổi lại là Hợp Thể kỳ cao thủ bọn họ, chống đỡ chín tiễn này cũng không chắc còn lành lặn.
Thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung quả nhiên danh bất hư truyền. Lực sát thương vô cùng khủng bố.
Nhưng bọn họ chưa chết tâm, mang theo cao thủ Luyện Hư kỳ và Hợp Thể kỳ bay nhanh về phía Tần Vũ, lợi dụng thủ hạ Tần thế gia đang tham gia tàn sát hỗn loạn, ra tay giết chết Tần Vũ rồi nhanh chóng rút lui.
Lúc này lão Thái bà cũng đã ẩn giấu thật sâu, Tần Vũ bây giờ đem chính mình làm mồi câu, câu hai con cá lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.